Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 178: Chương 178

Chương 178: Chương 178Chương 178: Chương 178
Chương 178: Chương 178
"Là Lý tổng.' Lý Lạc Phàm rút bút Bạch Ngọc trong túi ra, dùng ngòi bút ở lòng bàn tay của mình câu ra một tia linh khí, ở giữa lông mày Chu Thắng Thành vẽ một đạo bùa. Chu Thắng Thành đã trải qua sự kiện gặp quỷ, thích nhất chính là thứ bùa này, lúc này không nhúc nhích còn phối hợp nhắm hai mắt lại. Cuối cùng Lý Lạc Phàm cũng vẽ xong, dùng ngòi bút quét qua mắt ông ta: "Được rôi, mở mắt ra đi."
Chu Thắng Thành mở hai mắt ra, vui mừng hớn hở vừa định hỏi đây là bùa gì, chỉ thấy một cái bóng trong suốt từ phía sau Lý Lạc Phàm chui ra, nhe răng trợn mắt cười với ông ta.
Lão... Chủ tịch...
Lý Đại Hải cười ha hả khoát tay với ông ta: "Tôi chính là cộng sự mới của cậu. "Là lão chủ tịch!" Nước mắt Chu Thắng Thành lập tức chảy ra như nước suối dâng trào, ông ta lau nước mắt, sự kích động bộc lộ trong lời nói: “Tôi thật sự không ngờ tiểu Lý tổng mời tới cho tôi một vị cộng sự mạnh như vậy. Tôi biết rồi, không phải lão chủ tịch phối hợp với tôi, là tôi yểm hộ cho lão chủ tịch, tiểu Lý tổng ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác yểm hộ."
Lý Đại Hải vui tươi hớn hở cười nói: "Tôi đã chết gần hai mươi năm, rất nhiều tin tức đều theo không kịp thời đại, quyết sách cùng nghiệp vụ công ty còn phải phiên cậu hao tâm tổn trí, tôi giúp cậu nắm chắc là tốt rồi, cứ yên tâm lớn mật đi làm.”
Nếu lão chủ tịch đã nói như vậy, Chu Thắng Thành cự tuyệt nữa thì có vẻ già mồm cãi láo, ông ta ưỡn ngực, cam đoan: "Lão chủ tịch, tiểu Lý tổng hai người yên tâm, tôi nhất định không phụ sự ủy thác của các người, quản lý tốt tập đoàn Minh Quang.'
Lý Lạc Phàm cầm bút Bạch Ngọc điểm ông: "Bây giờ ông đã biết tại sao tôi lại để cho ông đảm đương vị trí cùng công việc của chủ tịch chưa, vì nếu là người khác thì tôi không yên tâm để cho họ nhìn thấy ông ngoại tôi."
Chu Thắng Thành cầm khăn giấy lau khô mặt bỗng nhiên lại nở nụ cười: "Tôi nhớ mấy lãnh đạo cấp cao của chúng ta vẫn nói phương pháp quản lý và tư duy kinh doanh của tiểu Lý tổng rất có phong thái của lão chủ tịch, không ngờ lão chủ tịch vẫn luôn đứng sau làm quân sư."
Lý Lạc Phàm hơi xấu hổ nở nụ cười: "Tôi bắt đầu lại từ đâu muốn học rất nhiều thứ, chỉ có thể vất vả ông ngoại giúp tôi. Cũng may lên đại học tôi sẽ vào Học viện ngoại thương của Đại học Đế Đô, có thể khiến tôi tiếp xúc với nghiệp vụ công ty nhanh hơn."
Chu Thắng Thành giơ ngón tay cái lên, cảm xúc hâm mộ bộc lộ trong lời nói: "Có thể thi vào Đại học Đế Đô đều là học bá một ngàn chọn một, có thể học ở Học viện ngoại thương thuộc Đại học Đế Đô lại càng là học bá tài cao, tiểu Lý tổng thật sự là quá ưu tú."
Hai má Lý Lạc Phàm có chút đỏ lên: "Làm gì có, còn phải tiếp tục cố gắng."
Chu Thắng Thành lắc đầu cảm thán nói: "Hai thằng nhóc nhà tôi cũng đều lên trung học phổ thông, nếu bọn họ có một nửa cố gắng của Lý tổng thì tôi đã thỏa mãn rồi. Ai, đúng rồi Lý tổng, quên hỏi cô, thi đại học bao nhiêu điểm mới có thể vào được Học viện ngoại thương Đại học Đế Đô thế?"
Lý Lạc Phàm chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt: "Tôi không biết, không chú ý."
Chu Thắng Thành có chút mơ hồ, ông ta gãi đầu: "Vậy cô thi được bao nhiêu điểm?”
Lý Lạc Phàm buông tay: "Tôi không biết, thi đại học còn chưa có kết quả mà."
Chu Thắng Thành trợn tròn mắt, thử thăm dò hỏi: "Vậy là cô trúng tuyển sớm vào Đại học Đế Đô hả?"
Lý Lạc Phàm lắc đầu: "Không có, tôi tham gia thi tốt nghiệp trung học bình thường thôi, hẳn là ngày mốt có thành tích nhỉ, chờ ra thành tích là biết được bao nhiêu điểm thôi!"
Chu Thắng Thành không nói gì mà lấy tay bưng đầu, không ngờ chưa có kết quả mà vị tiểu Lý tổng này đã an bài tốt mình đi đâu học đại học chuyên ngành gi!
Mặc dù đối phương là ân nhân cứu mạng của mình, nhưng Chu Thắng Thành vẫn không nhịn được gào thét hỏi một câu: "Cô lấy đâu ra tự tin thế? Đó là Đại học Đế Đô đấy chị hai!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận