Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 55: Chương 55

Chương 55: Chương 55Chương 55: Chương 55
Chương 55: Chương 55
Nghe đến đây, Trương Hiên Minh càng tò mò: "Có địa phủ thật à?"
Lý Lạc Phàm liếc mắt nhìn anh ta: "Ngay cả quỷ anh cũng gặp rồi, chẳng phải chuyện địa phủ có thật cũng rất bình thường sao?"
"Vậy cũng đúng, trước giờ tôi chưa từng nghĩ mình còn có thể thấy quỷ khi còn sống.' Trương Hiên Minh thấy Lý Lạc Phàm nhắn tin, lúc này mới nhận ra mình tự học đến tối muộn, trên đường về nhà thì bị quỷ bắt lên núi, không biết đã ở đây bao lâu, anh ta phải nhanh chóng liên lạc với cha mẹ.
Trương Hiên Minh cũng lấy điện thoại ra khỏi túi, nhìn màn hình điện thoại, nhận ra bây giờ đã là hai giờ sáng. Quan trọng nhất là điện thoại không có tín hiệu, chẳng trách sau khi lên núi, điện thoại lại im lặng như vậy, không ngờ lại là vì người nhà không thể liên lạc được với anh tai
Thấy Lý Lạc Phàm gửi tin nhắn, Trương Hiên Minh nghi ngờ hỏi: "Cô dùng nhà mạng nào mà tín hiệu tốt thế?"
Lý Lạc Phàm cười ha ha với anh ta: "Nhà mạng quỷ đấy, anh muốn dùng à?"
Trương Hiên Minh ngậm miệng, ngoan ngoãn ôm túi đứng đợi bên cạnh.
*xx**
Bình thường, Lý Lạc Phàm sẽ tự xuống địa phủ giao những lệ quỷ cô bắt được cho Bạch Tiểu Soái, nhưng hiện tại vào ngày âm khí nặng nhất, trên ngọn núi này, âm khí lại dày hơn ở nơi khác nhiều. Nếu trong lúc cô xuống địa phủ, có loại cô hồn dã quỷ nào đó giết chết Trương Hiên Minh, ánh sáng công đức của cô sẽ biến mất, nên đành để Bạch Tiểu Soái tự đến áp giải quỷ về.
Ở địa phủ, sau khi nhận được tin nhắn của Lý Lạc Phàm, Bạch Tiểu Soái vừa hoàn thành công việc đã lập tức mở quỷ môn dựa theo định vị Lý Lạc Phàm vừa gửi, vừa lúc xuất hiện trước mặt hai người.
Trương Hiên Minh bị Bạch Tiểu Soái đột ngột chui ở đâu ra dọa giật mình, bị sặc nước bọt, anh ta ho đến long trời lở đất.
Đêm hôm khuya khoắt, làm vậy thật sự rất đáng sợi
Bạch Tiểu Soái ném ánh mắt ghét bỏ vê phía anh ta, sau đó quay đầu nhìn đám quỷ bị Lý Lạc Phàm trói, đột nhiên nở nụ cười: "Lần này điểm cô tích được nhiều hơn đấy, vậy mà vơ được một tên tội phạm bị truy nã."
Lý Lạc Phàm chỉ vào quỷ mặc đồ đen: 'Là ông ta à?”
"Đúng, hắn từng là tay sai của Quỷ vương Trân Can, Trân Can luyện hồn, giết hại hơn một vạn hồn phách vô tội, địa phủ âm thầm phái người bắt hắn, lúc ấy Trân Can và các tướng lĩnh chủ chốt dưới tay hắn đều bị bắt về địa phủ, chỉ có một vài tay sai nhân lúc loạn lạc lén trốn thoát, mấy năm nay, địa phủ dần bắt được một vài tên, hắn là một trong số đó.' Bạch Tiểu Soái nói xong, anh ta lôi điện thoại ra quét mặt của quỷ mặc đồ đen, trên màn hình điện thoại hiển thị thông tin của hắn: "Hắn từng dụ dỗ hơn mấy trăm hồn phách cho Trân Can, đã bị địa phủ ghi vào hồ SƠ Tôi."
"Hóa ra là từng đi lừa rồi, chẳng trách lừa quỷ lại thành thạo như vậy." Lý Lạc Phàm chỉ vào quỷ mặc đồ đen, cô nhắc nhở Bạch Tiểu Soái: "Một lúc nữa quay vê địa phủ thì cho ông ta thêm tội nữa, đóng giả phán quan để lừa một đám quỷ ngốc, còn cào tôi, muốn tế sống tôi.
Bạch Tiểu Soái mỉm cười, vỗ mặt quỷ mặc đồ đen bôm bốp: "Ngươi càng lúc càng giỏi, chưa nói đến chuyện giả làm phán quan, còn dám cào nhân viên lão đại của ta tự tuyển vào, ngươi muốn xuống thẳng tầng địa ngục thứ mười tám đúng không!"
Quỷ mặc đồ đen không dám hé răng, ông ta lườm tên quỷ lái xe bên cạnh với vẻ mặt oán giận, đều tại anh ta ngu, ông ta bảo anh ta trói một thiếu nữ về, vậy mà lại trói nhâm nhân viên địa phủ, đó gọi là bị trói vê à? Rõ ràng là chủ động tới cửa bắt ông ta! Nếu biết trước kết quả như hôm nay, đáng ra lúc ấy ông ta nên bỏ thêm công sức tìm mấy tên quỷ thông minh một chút. Không thể giống mấy tên đần này được, một đám vô tích sự chỉ biết làm hỏng việc!
Quỷ lái xe bị lườm cũng rất tức giận, anh ta cố gắng duỗi chân đá hắn: "Ai bảo ngươi lừa ta, này thì lừa ta, đồ lừa đảo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận