Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 288: Chương 288

Chương 288: Chương 288Chương 288: Chương 288
Chương 288: Chương 288
Lý Lạc Phàm ngẫm nghĩ cũng cảm thấy có lý, việc cô vào lăng mộ Vương Tử Đới có thể là một ý tưởng giúp vụ Thái Tuế sống có thêm bước tiến triển. Không đúng, chờ đã...
Lý Lạc Phàm đột nhiên nhớ tới mục đích chính mình tới Địa phủ: "Tôi tới đây là để hỏi có phải Địa phủ muốn tôi đi tìm tên mưu sĩ đã chế tạo ra Thái Tuế sống hay không?”
"Sao tôi biết được?" Liễu Nhiên lạnh nhạt trả lại toàn bộ lời Lý Lạc Phàm vừa nói với mình: "Dù sao thì tôi cũng là người nhàn rỗi nhất Địa phủ, chỉ có tôi là người không có công việc nghiêm túc nào.
Lý Lạc Phàm: ....'
Sao vẫn còn mang thù như vậy?
Lý Lạc Phàm xấu hổ nhăn mũi, quyết định nói thẳng: "Thật ra lúc đầu tôi cũng khá quan tâm đến chuyện này, tôi luôn cảm thấy tên mưu sĩ này đã phải bỏ ra mấy nghìn năm khổ sở để luyện ra Thái Tuế sống, chắc chắn là có mục đích mà không thể để ai biết, nhưng cho đến vừa rồi, tôi đột nhiên không muốn tiếp tục lo lắng vê vấn đề này nữa.
Liễu Nhiên đặt tách trà trong tay xuống, quay đầu nhìn cô: "Tại sao?"
"Bởi vì sư phụ của tôi không muốn tôi nhúng tay vào chuyện này. Lý Lạc Phàm thành thật nói: "Tôi muốn nghe theo lời sư phụ.”
Liễu Nhiên cười lạnh: "Sao vậy? Sư phụ cô báo mộng cho cô à?”
Lý Lạc Phàm trừng mắt nhìn Liễu Nhiên, người này đã biết mà còn cố hỏi à? Nếu sư phụ có thể báo mộng cho cô, nếu hai người có thể nói chuyện với nhau trong giấc mơ, vậy thì cô cần gì phải vất vả tích lũy 100. 000 điểm để được gặp sư phụ một lần như vậy. Liễu Nhiên tiếp tục hỏi: "Nếu sư phụ cô không báo mộng, làm sao cô biết sư phụ không muốn cô nhúng tay vào chuyện này?”
Lý Lạc Phàm im lặng, cô sẽ không nói với bất kỳ người hay quỷ nào về chiếc hộp đồng cho đến khi tìm hiểu rõ bí mật của nó.
Liễu Nhiên liếc nhìn cô, không tiếp tục hỏi nữa, thay vào đó dùng giọng điệu hờ hững nói: “Các nhiệm vụ do Hệ thống nâng cáo nhân tài của Địa phủ đưa ra đều đã được trả qua đánh giá, cô có quyền tiếp nhận cũng có quyền từ chối, nhưng tôi nhắc nhở cô một câu, loại nhiệm vụ có nhiều điểm thưởng như vậy thường không nhiều. Mười nhiệm vụ lớn trị giá mười nghìn điểm và vô số nhiệm vụ nhỏ trị giá hai hoặc ba điểm. Nên chọn như thế nào, chắc hẳn cô biết rõ hơn tôi. Hơn nữa...
Liễu Nhiên cười với cô.
Tuy Lý Lạc Phàm không thấy được mặt Liễu Nhiên, nhưng cô biết anh ta đang cười với cô, một nụ cười khiến người ngứa răng.
"Loại người tốt đến mức hận không thể tự mình cứu thế giới như sư phụ cô chắc sẽ không dạy ra đồ đệ hèn nhát như vậy chứ."
Lý Lạc Phàm có chút sửng sốt: "Sư phụ tôi, cứu thế giới?"
"Cô cho rằng sư phụ của mình chỉ có ánh sáng công đức của mười kiếp thôi sao?" Liễu Nhiên lắc đầu: "Cô sai rồi, đấy chỉ là ánh sáng công đức của mười kiếp gân đây nhất hắn tích góp được thôi, lúc trước hắn đã giao dịch rất nhiều lần với tôi."
Lý Lạc Phàm sửng sốt: "Cái gì?"
"Để tôi tính thử xem." Liễu Nhiên chống cằm, trâm ngâm một lát: "Chắc là chín lân, hắn cho tôi chín lần ánh sáng công đức của mười kiếp."
Lý Lạc Phàm nghe vậy thì đột nhiên nổi giận, không biết là cô đang tức giận với sư phụ hay là Liễu Nhiên.
Ánh sáng công đức, đây là một thứ vô cùng hiếm có, ba năm qua cô đã vất vả cứu vớt vô số người, vậy mà ánh sáng công đức tích lũy được chỉ mới dày bằng đôi đũa. Dùng ánh sáng công đức trong một đời thì đã có thể đầu thai thành hoàng tử, tướng quân hoặc thừa tướng, mà người có ánh sáng công đức của trăm kiếp là có thể phi thăng thành tiên.
Ánh sáng công đức tích lũy chín mươi kiếp của sư phụ hiếm có khó gặp cỡ nào chứ, vậy mà cứ thế trao đổi với Liễu Nhiên à?
Lý Lạc Phàm không thể tin hỏi Liễu Nhiên: "Sư phụ của tôi giao dịch cái gì với anh?”
"Nhiều lắm!" Liễu Nhiên đếm trên đầu ngón tay kể với Lý Lạc Phàm: "Lần này là cái mạng nhỏ của cô, lần trước là mạng của người khác, lân trước nữa là mạng của người khác khác, lần trước trước nữa...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận