Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 144: Chương 144

Chương 144: Chương 144Chương 144: Chương 144
Chương 144: Chương 144
Lý Lạc Phàm gật đầu: "Đúng vậy, chính là anh ta. Giúp tôi tra xem tình hình ba mẹ, em trai, vợ và hai đứa con của anh ta. Chú ý, làm việc kín đáo, đừng quấy rây gia đình anh ta."
"Được!" Lina câm lấy giấy ghi chú: "Tôi sẽ lập tức liên hệ với người để làm việc này.'
*
Không thể không nói, có tiền sẽ dễ làm việc hơn, chỉ mất hai ngày, Lina đã gửi túi đựng tài liệu dán kín tới. Lý Lạc Phàm mở túi tài liệu và lấy thứ bên trong ra, là tất cả thông tin về Trần Bằng Cương và hoàn cảnh hiện giờ của gia đình anh ta, phía trên nhất là tài liệu có liên quan đến vợ và hai đứa con của anh ta.
Vợ của Trân Bằng Cương là Chu Mẫn, lúc quen biết Trân Bằng Cương vẫn là nhân viên phục vụ trong một nhà hàng nhỏ, khi đó Trân Bằng Cương là một nhân viên nhỏ phụ trách rửa rau. Vào lúc đó mặc dù cả hai đều rất nghèo nhưng đều động viên lẫn nhau, cùng nhau vượt qua thời gian khó khăn nhất. Hai người kết hôn sau đó sống trong cảnh nghèo khó mấy năm, sau này tay nghề nấu ăn của Trân Bằng Cương càng ngày càng tốt hơn, vả lại anh ta rất siêng năng, được một đầu bếp xem trọng, nhận anh ta làm học trò, còn đưa anh ta đến làm việc ở một khách sạn lớn. Từ sau đó, cuộc sống của gia đình cũng khá hơn, có chút tiền tích góp, Chu Mẫn cũng thử mở một tiệm tạp hoá của riêng mình, không chỉ chăm sóc được cho con cái mà còn có thể trợ giúp vê mặt kinh tế cho gia đình. Sau này, danh tiếng của Trân Bằng Cương càng ngày càng vang tốt lên, còn đạt được chứng chỉ đầu bếp hạng nhất quốc gia, trở thành đầu bếp của khách sạn Kinh Hải, hai vợ chồng cũng chuyển đến một ngôi nhà lớn hơn. Chu Mẫn đóng cửa tiệm tạp hoá, mở cửa hàng bán sản phẩm dành cho bà mẹ và trẻ em trong ven đường trong khu dân cư của cô ấy, công việc kinh doanh vẫn khá tốt. Trong năm năm kể từ khi Trần Bằng Cương qua đời, cô ấy đã dựa vào cửa hàng này để kiếm tiền nuôi gia đình mới không để chất lượng cuộc sống của các con cô ấy không bị giảm xuống.
Chu Mẫn đảm đang lại còn trẻ, mấy năm gần đây người ta hết người này đến người khác giới thiệu đối tượng cho Chu Mẫn, nhưng Chu Mẫn lo lắng việc tái hôn sẽ ảnh hưởng đến việc học của các con, nói sẽ đợi thêm vài năm nữa mới tính đến.
Năm đó Trân Bằng Cương trúng độc mà chết, ba mẹ Trân Bằng Cương được thừa hưởng một căn nhà rộng 120 mét vuông có ba phòng ngủ và một phòng khách, là căn mà Trân Bằng Cương đã mua cách đây vài năm, nhưng sau đó gia đình anh ta chuyển đến một căn hộ lớn hơn, căn nhà này đã bị bỏ trống.
Ban đầu, ba mẹ của Trân Bằng Cương không hài lòng, muốn con trai họ có một căn nhà lớn mới. Tuy nhiên, tài sản đứng tên Trân Bằng Cương là tài sản chung của cả hai vợ chồng, chỉ có thể phân chia một nửa làm của để lại, nửa còn lại thuộc vê Chu Mẫn. Một nửa này sẽ do vợ con và ba mẹ thừa hưởng, hai vợ chồng già có được căn nhà ba phòng ngủ này cộng thêm 100. 000 nhân dân tệ cũng được coi là đã chăm sóc họ rồi.
Năm đó Trần Bằng Cương ăn nấm rồi trúng độc mà chất, đây là tin chấn động ở ngôi làng nhỏ trên núi của anh ta, cho đến bây giờ dân làng cũng không dám lên núi hái nấm dại, chỉ sợ sẽ nối gót Trân Bằng Cương.
Ông Trần rất thiên vị con trai út, việc họ không hòa hợp với nhà con trai lớn cũng không phải là điêu gì bí mật ở ngôi làng nhỏ trên núi. Dân làng thấy họ vẫn tranh giành tài sản với vợ con của đứa con trai đã chết, họ càng cảm thấy khinh thường, chỉ chỉ trỏ trỏ sau lưng. Ba và mẹ Trần thẹn quá hoá giận, ngày ngày cãi nhau với dân làng, sau đó, họ dứt khoát lấy 100. 000 nhân dân tệ được thừa hưởng và cùng con trai út của họ Trần Ái Long chuyển đến một căn nhà ba phòng ngủ trong thành phố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận