Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 217: Chương 217

Chương 217: Chương 217Chương 217: Chương 217
Chương 217: Chương 217
"Điểm yếu?" Từ này nhắc nhở Vu Vân Vĩ, cánh tay câm kiếm của ông ta thu lại, cổ tay rung lên, nhắm thẳng tới đôi mắt của cương thi biết bay.
Cương thi biết bay nhận thấy nguy hiểm ập tới, vô thức muốn trốn về sau, thế nhưng đẳng sau nó đầy ắp cương thi biết bay muốn cắn nuốt máu thịt, nào có chỗ để lùi. Giữa ánh sét, kiếm của Vu Vân Vĩ đã đâm tới, ghim thẳng vào một con mắt của cương thi biết bay rôi nhanh chóng rút ra, đâm vào con mắt còn lại.
Hai con mắt khô quắt của cương thi biết bay lập tức trở thành lỗ thủng, nó lúc lắc đầu, lảo đảo tiến lên hai bước, rõ ràng đã mất năng lực phán đoán. Vu Vân Vĩ ngừng thở, truyền linh khí trong cơ thể vào kiếm thất tinh, đâm thẳng vào tim cương thi biết bay. Cương thi biết bay không nhìn thấy gì, vô lên trước theo phản xạ, vừa hay lao thẳng vào mũi kiếm thất tinh. Chỉ nghe "phập” một tiếng, ngực bị kiếm thất tinh đâm thủng, mũi kiếm xuyên chuẩn qua trái tim.
Cương thi biết bay thể ngã uỳnh xuống, Vu Vân Vĩ thâm vui vẻ, nhắc nhở Lý Lạc Phàm: "Đâm mù mắt chúng nó."
Lý Lạc Phàm không kịp đáp lời, tập trung cao độ nhìn chằm chằm cương thi biết bay trước mặt. Cương thi biết bay này khó xử lý lạ thường. Hành động của nó cực kỳ nhanh nhạy, lần nào cũng tránh kịp đòn tấn công của Lý Lạc Phàm. Một người sống và một cương thi đấu với nhau hơn hai mươi hiệp vẫn chưa rõ thắng thua. Lạc Phàm hơi nôn nóng, tay trái tìm cơ hội lục lọi ba lô, lấy chuông đồng ra lắc leng keng. Toàn bộ cương thi khựng lại thấy rõ.
Lý Lạc Phàm tranh thủ cơ hội này, câm kiếm đồng xu đâm vào ngực cương thi biết bay, chiếc chuông xao động trong tay lại vô thức ngừng lại. Cương thi biết bay thoát khỏi sự kiểm soát của chuông thì vươn tay chặn đòn tấn công của kiếm đồng xu, móng tay dài ngoằng hơi vận lực, kiếm đồng xu Lý Lạc Phàm đang cầm chấn động, thế mà bị bẻ gãy mất một đồng xu.
Lý Lạc Phàm lập tức nổi giận: “Đây là kiếm đồng xu sư phụ ta để lại cho tai Mi bồi thường đi!"
Vu Vân Vĩ bên cạnh ngạc nhiên. Ban nãy Lý Lạc Phàm chỉ nhắc vài câu vê sư phụ nhưng từ lời lẽ có thể thấy tình cảm dành cho sư phụ vô cùng lớn lao. Nếu kiếm đồng xu này là di vật sư phụ cô để lại thật thì chắc chắn cô yêu quý nó lắm. Nhưng dẫu sao cũng không thể mất kiểm soát trong trường hợp này được, một khi phẫn nộ chiến thắng lý trí sẽ rất dễ dàng để lộ sơ hở, mà lộ sơ hở thì sẽ rất dễ bỏ mạng.
Vu Vân Vĩ vừa luống cuống xử lý cương thi biết bay trước mắt, vừa nhắc nhở: "Lạc Phàm, bình tĩnh!" Lý Lạc Phàm đỏ mắt, cất kiếm đồng xu vào cặp sách, tiếp theo rút ra một pháp ấn sư tử đồng. Cô nhảy phát lên, pháp ấn trong tay gõ mạnh xuống đầu cương thi biết bay. Trên cái đâu được xưng là mình đồng da sắt của cương thi biết bay lập tức có thêm một cái hố lớn.
Cương thi biết bay nghiêng đầu, dường như cũng phát hiện điều bất thường, động tác chậm đi thấy rõ. Lý Lạc Phàm túm một lá thiên lôi phù vứt ra đầu hang động, chân đạp một phát, sút bay cương thi ra ngoài. Ngay sau đó, một tiếng sấm âm vang. Đầu của cương thi biết bay nổ tung, cơ thể chia năm xẻ bảy.
Vu Vân Vĩ bị hành động của Lý Lạc Phàm làm cho đứng hình, đây rốt cuộc là pháp ấn hay là gạch vậy? Dùng kiểu đấy cũng được á?!!
Giây lơ đễnh này của ông ta tạo cơ hội cho cương thi biết bay trước mặt. Thấy móng tay dài ngoằng kia sắp cắt qua cổ họng Vu Vân Vĩ, pháp ấn đập thẳng một cú trời giáng vào đầu cương thi biết bay. Chưa cần đến thiên lôi phù cũng đủ đập rơi đầu.
Cơ thể không đầu của cương thi biết bay đứng thẳng tắp, pháp ấn của Lý Lạc Phàm một lần nữa lao vụt ra, đâm thành một lỗ thủng lớn tại ngực cương thi biết bay rồi lại bay vê tay Lý Lạc Phàm.
Cương thi biết bay ngã xuống, mấy cương thi còn lại tiếp tục liều mạng lao tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận