Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 278: Chương 278

Chương 278: Chương 278Chương 278: Chương 278
Chương 278: Chương 278
Chuyện lần này xử lý quỷ thì dễ mà đối phó với người lại tương đối phức tạp, bởi vì nơi đây cách xa Hải Kinh hàng nghìn dặm, hồn thể của Lý Lạc Phàm có thể tới được nhưng cô không nghĩ giết người phụ nữ này cho bẩn tay mình, song cũng không muốn buông tha dễ dàng để bà ta tiếp tục hại người. Nhìn tướng mạo thì ít nhất bà ta cũng đã hại chết vài cô gái thông qua việc tổ chức âm hôn rồi.
Lý Lạc Phàm duỗi tay ra: "Đưa di động của bà cho tôi."
Người phụ nữ mặc đồ đen mặc dù cảm thấy khó hiểu với yêu cầu của Lý Lạc Phàm nhưng vẫn nghe theo mà giao nộp điện thoại. Lý Lạc Phàm kết nối thành công với điện thoại của Vu Vân Vĩ: "Sở trưởng Vu, tỉnh Thành Hải có tổ tác chiến đặc biệt không? Tôi bắt được một bà đồng chuyên dùng tà pháp ép người sống tổ chức âm hôn rồi kiếm tiền chuộc lợi, tôi gửi cho ông định vị nhé. À, tôi sẽ thêm ông vào WeChat của bà ta."
Người phụ nữ mặc đồ đen không dám tin mà nhìn Lý Lạc Phàm, có quan hệ với cả âm dương hai giới, như này không phải là quá lợi hại rồi sao!
Lý Lạc Phàm nhìn qua đã hiểu suy nghĩ trong đầu bà ta, lập tức cười to nói: 'Không nghĩ tới phải không, chị đây là nhân viên công vụ đấy."
Tổ tác chiến đặc biệt tỉnh Thành Hải phái người tới bắt người phụ nữ mặc đồ đen đi, trên lưng bà ta gánh mấy mạng người, đoán chừng không còn lâu nữa sẽ xuống Địa phủ hội ngộ với Tào Đại Bảo.
Lý Lạc Phàm vội vàng hoàn thành chuyện hồn phách bên này, vài phút sau trở về trong thân thể của mình cách đó trăm dặm. Vừa mở mắt ra Lý Lạc Phàm đã nhìn thấy Trân Hiểu Nhã đang căng thẳng ngồi xổm trước mặt mình, cô không khỏi ngáp một cái rồi hỏi: "Cô vê trước sao không ngủ, còn ngồi đây nhìn tôi làm gì?"
"Tôi không ngủ được.' Trân Hiểu Nhã vừa khẩn trương vừa kích động nhìn Lý Lạc Phàm: "Lý tổng, tại sao cô lại đuổi tôi vê đây? Về sau mọi chuyện diễn ra như thế nào?"
Lý Lạc Phàm buông hai chân vẫn luôn duỗi thẳng xuống, nhẹ nhàng xoa bóp bắp chân đã có dấu hiệu đau nhức, lên tiếng giải thích: "Việc âm hôn là ý của cha mẹ cô, tôi lo bọn họ nhìn thấy cô là mắng chửi, cũng sợ lúc trừng phạt bọn họ cô ở đó sẽ thấy khó xử nên mới để cho cô trở về đây trước."
Trần Hiểu Nhã nghe xong trong lòng cảm thấy rất cảm động, BOSS nhà mình không chỉ lợi hại mà còn vô cùng ấm áp, thật sự là tinh tế đến từng chỉ tiết nhỏ. Lúc trước lựa chọn đến tỉnh Nam và làm việc cho tập đoàn Minh Quang quả là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời cô ta.
"Thật ra tôi đã hết hy vọng đối với cha mẹ tôi rồi." Trân Hiểu Nhã vừa chủ động xoa bóp chân giúp Lý Lạc Phàm vừa nói: "Khi bọn họ biết rõ rằng tôi sẽ phải chết nếu kết âm hôn với Tào Đại Bảo nhưng vẫn vì tiền mà ép tôi về nhà hoàn thành hôn lễ, ở trong lòng tôi họ không còn xứng là cha mẹ nữa. Trước đây tôi đã đưa cho bọn họ một khoản tiền để trả phí dưỡng dục trong mười tám năm đầu đời, sau này bất luận là họ hàng, bè bạn, hàng xóm láng giềng hay chỉ là người qua đường nói tôi bất hiếu cũng được, nói tôi vô ơn phụ nghĩa cũng tốt, tôi đều không quan tâm, về sau dù cho bọn họ có ốm đau bệnh tật hay qua đời thì tôi cũng không bao giờ trở về căn nhà đó một lân nào nữa. Sau khi bọn họ được sáu mươi tuổi, tôi sẽ dựa theo mức tối thiểu của pháp luật để chi trả tiền cấp dưỡng cho họ, dù sao lúc trước bọn họ cũng nuôi tôi dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất của pháp luật là "đói không chết được".
Nhìn thấy cảm xúc của Trần Hiểu Nhã đi xuống, Lý Lạc Phàm vỗ nhẹ vào vai cô ta: "Cô có muốn nghe xem sau khi cô rời đi tôi đã trừng trị cha mẹ cô cùng Tào Đại Bảo như thế nào không?”
"Muốn!" Ánh mắt Trần Hiểu Nhã sáng ngời, ngay cả bóp chân cũng dùng nhiều lực hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận