Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 275: Chương 275

Chương 275: Chương 275Chương 275: Chương 275
Chương 275: Chương 275
"Làm cái gì mà ầm ï hết cả lên thế?" Tên con trai nhà họ Trần chỉ mặc đúng một cái quân cộc tức giận rời giường đẩy cửa xông vào phòng cha mẹ, vừa định chửi âm lên thì trợn tròn mắt kinh hãi khi thấy một đống quỷ đồng loạt quay lại nhìn mình, trong đó có một ánh mắt còn mang theo ý tứ sâu xa như đang nảy sinh kế hoạch đáng ngờ nào đó.
"Qủy... có quỷ!" Con trai nhà họ Trân gào khóc thảm thiết xoay người bỏ chạy, dép bay mỗi nơi một chiếc, trên mặt đất còn lưu lại vết nước đáng ngờ tỏa ra mùi khai nông đậm.
Tào Đại Bảo tiếc nuối quay đầu, nếu tên này không chạy mất thì còn có thể thay cha hắn gả đi, hai ông bà già nhà họ Trân quá mức xấu xí, nhất là ông Trân xấu đến buôn nôn, hắn ta thật sự không muốn lấy. Dẫn đầu đoàn hình nhân giấy dường như đoán được ý đồ của Tào Đại Bảo, vươn tay vả cho hắn một bạt tai, dùng giọng nói lạnh lẽo vô hôn máy móc ra lệnh: "Cho tân nương mặc lễ phục đại hôn!"
Tào Đại Bảo run câm cập cầm lấy một bộ áo choàng màu đỏ định mặc lên người mẹ Trân, mẹ Trân sợ tái mặt vội bò sang bên cạnh, vừa khóc vừa kêu lên: "Nhâm rồi, nhầm rồi, tôi không phải Chiêu Đệ, tôi là mẹ của nó."
Tào Đại Bảo oán hận trừng mắt nhìn mẹ Trần một cái, chẳng lẽ hắn ta còn không biết bà ta là mẹ của Trần Hiểu Nhã sao, nếu không phải bị cô gái trẻ kia bắt ép thì không đời nào hắn ta thèm lấy hai người già này. Ba Trần không dám phát ra tiếng động càng không có ý muốn cứu vợ, sợ rằng mình cũng sẽ bị bắt đi.
Mấy hình nhân giấy nhìn ra ngoài trời phỏng đoán thời gian, không muốn chậm trễ ở đây quá lâu, hai hình nhân giấy trực tiếp kéo mẹ Trân lại, Tào Đại Bảo nghiêm mặt mặc bộ đồ màu đỏ lên người bà ta, hình nhân giấy trùm khăn voan màu đỏ rách nát lên đầu mẹ Trần rôi nhanh chóng nhét bà ta vào trong kiệu.
Ba Trân nhìn một loạt hành động diễn ra trước mắt mà thâm thở phào nhẹ nhõm, bọn quỷ đã nhét vợ ông ta nhét vào trong kiệu thì chắc bây giờ chúng nó chuẩn bị rời đi rồi nhỉ?
Không ngờ động tác tiếp theo của lũ quỷ làm ông ta choáng váng, chỉ thấy một đám quỷ cũng ba chân bốn cẳng †úm ông ta lại, câm một bộ đồ đỏ giống hệt ban nãy mặc lên người ông ta. Ba Trân lúc này mới bị dọa mất mật, khóc kêu lên: “Tôi là một ông già, các ngươi tìm nhầm người rồi, tôi không phải tân nương.
Tào Đại Bảo cùng ông Trần đều xanh mặt như nhau, trong lòng hắn ta không khỏi oán trách cha mẹ mình vì cớ gì mà lại sắp xếp một mối âm hôn có vấn đề đến thế, chẳng những cô dâu hắn ta muốn lấy chạy đi mất mà còn phải cưới hai ông bà già nhìn thôi đã khiến người ta ghét bỏ, hắn ta chết cũng chết rồi mà sao vẫn còn thảm như vậy?
Ông Trần bị bắt mặc bộ đồ đỏ đội khăn voan rồi nhét vào kiệu, bên trong kiệu ngoại trừ bà Trân còn có thêm một con quỷ có cái miệng mở to như chậu máu dọa cho vợ chồng nhà họ Trần không dám động đậy. Kèn xô na lại tiếp tục thổi, cha mẹ Trần cảm giác cỗ kiệu bị nâng lên thì không ngừng gào thét, tiếng kèn hòa cùng tiếng khóc vang suốt quãng đường đi tới nghĩa địa. Vừa tới nơi, đám hình nhân giấy khiêng kiệu ném thẳng cha mẹ Trần ra ngoài, hai người nặng nê ngã xuống đất.
Lý Lạc Phàm vung tay đưa sinh hồn của Trần Hiểu Nhã trở về trong thân thể của cô ấy ở cách xa ngàn dặm, những việc tiếp theo cô sẽ trút giận thay cho Trân Hiểu Nhã, tránh cho cô ấy ở đây chứng kiến lại khó chịu trong lòng.
Cha mẹ Trần chật vật đứng lên từ trên mặt đất, nhìn thấy mình đang ở cạnh một ngồi mộ lớn mới xây mà sợ tới hồn vía bay lên, vội vàng quỳ xuống dập đầu với Tào Đại Bảo: "Van cầu cậu thả cho chúng tôi đi, cậu thật sự bắt sai người rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận