Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 70: Chương 70

Chương 70: Chương 70Chương 70: Chương 70
Chương 70: Chương 70
"Chúng ta có thể để nó tự mình nói ra chứng cứ." Lý Đại Hải khẽ mỉm cười: "Cô chỉ cân hợp tác với chúng tôi, nhưng trước khi nó chết, tôi sẽ để nó từ trên mây rơi xuống vách đá, để nó có thể cảm nhận được cảm giác sống không bằng chết!"
Nữ quỷ suy nghĩ một chút, cảm thấy cách này so với giết ông ta còn thỏa mãn hơn, để cho một kẻ tham lam không đáy như vậy không còn gì nữa, có lẽ sẽ khiến ông ta cảm thấy khó chịu hơn là bị giết!
Nữ quỷ nở một nụ cười nham hiểm: "Được! Tôi nghe lời ông!" Lý Đại Hải lộ ra một nụ cười hài lòng, trong số tất cả quỷ trong sân, nữ quỷ này là có oán niệm mạnh nhất cho nên sẽ dễ dàng thực hiện kế hoạch tiếp theo của mình. Sau đó ông lại nhìn những con ma khác: "Cái chết của các vị cũng liên quan đến nó sao?"
Con ma ẩn nấp trong tán cây bay tới: "Tôi là nhân viên tài chính của tập đoàn Minh Quang. Trong quá trình làm việc, tôi phát hiện ra một số vấn đề vê kế toán ở bộ phận mình phụ trách cho nên đã báo cáo với giám đốc tài chính. Tôi không biết ông ta với giám đốc tài chính là bạn thân, cho nên đã đem chuyện này tiết lộ với Trân Dư Thịnh. Trân Dư Thịnh biết rằng tôi mắc bệnh tim, cho nên đã cố tình mắng mỏ, chọc giận tôi trong văn phòng cho đến khi tôi lên cơn đau tim, ông ta chỉ đứng cạnh trơ mắt nhìn tôi tắt thở rôi sau đó mới gọi cấp cứu.' Quản lý tài vụ cười khổ: "Tôi chết vì đau tim. Công ty chỉ trả cho gia đình tôi một khoản tiền là xong việc, còn ông ta thì không dính một chút ô danh nào."
Lý Đại Hải vỗ vỗ vào vai của anh ta và thở dài: "Là do tôi không biết nhìn người, chọn nó là người nối nghiệp cho nên mới hại cậu mất mạng." Quản lý tài vụ khá hiểu sự tình, lịch sự xua tay: "Lão chủ tịch, ngài đừng tự trách mình. So với tôi thì ngài thảm hơn rất nhiều."
Lý Đại Hải cảm thấy có chút nghẹn ngào, ông không nhịn được mà quay đầu lại nhìn về phía những con ma khác: 'Còn mọi người thì sao?”
Mấy con quỷ nhìn nhau, có chút xấu hổ: "Thật ra chúng tôi là những cô hồn dã quỷ cô độc ở gần đây. Thấy âm khí ở đây nặng và thoải mái nên chúng tôi tới đây định cư.'
"Đúng đúng đúng, nếu như ông không muốn chúng tôi ở lại, chúng tôi có thể rời đi bất cứ lúc nào."
"Có điều nếu như cần chúng tôi giúp đỡ thì hãy nói cho chúng tôi biết, chúng tôi cũng không dám quá phận gì, nhưng nếu như có thể sống trong bầu không khí này thì không thành vấn đề."
"Đúng đúng đúng, có thể dùng bầu không khí ở đây, coi như chúng tôi trả tiền thuê nhà đi."
Lý Minh Châu cười nói: "Cảm ơn mọi người, lát nữa tôi sẽ nhờ con gái giúp mọi người đốt ít giấy tiền vàng mã."
Lý Lạc Phàm mỉm cười và làm động tác OK.
*xx**
Hôm nay trên đường đón Lý Lạc Phàm trở về, Trân Dư Thịnh cảm thấy không thoải mái ở đâu đó, hình như hệ thống điều hòa trong xe đã bị hỏng. Cuối cùng cũng vê đến nhà, vừa bước vào sân liên cảm thấy bất an, cảm giác này kỳ thực đã có từ lâu, nhưng gân đây càng ngày càng mạnh. Ông ta nghĩ có thể là do gần đây xảy ra quá nhiều chuyện phiên phức, ông ta phải ngăn cản luật sư tìm Lý Lạc Phàm, đồng thời cũng phải tranh thủ thời gian để dụ dỗ Lý Lạc Phàm ký vào văn bản chuyển nhượng tài sản, không có việc gì dễ dàng cả. Trân Dư Thịnh đang suy nghĩ, đột nhiên cảm giác được đầu mình giống như có vật gì đè xuống, không chỉ khó chịu mà còn hơi đau cổ.
Trân Dư Thịnh - người đã làm quá nhiều điều sai trái, theo bản năng vô thức nhìn khu vườn biệt thự của mình: nước suối chảy róc rách, dòng nước trong vắt. Người ta nói đài phun nước này do một thầy phong thủy thiết kế, là vị trí thăng hoa tài lộc cho toàn bộ biệt thự, tượng trưng cho sự giàu sang phú quý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận