Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 83: Chương 83

Chương 83: Chương 83Chương 83: Chương 83
Chương 83: Chương 83
Hai người xem xong chưa? Xem xong rồi thì đi ra ngoài đi." Thật sự tâng ba cũng không có vấn đề gì, Phó Nho Nghĩa quay lại đại sảnh ở tâng một, sau khi ông ấy suy nghĩ hồi lâu thì quyết định nói ra sự thật."Tôi không hề nhìn thấy ma quỷ nào trong biệt thự của mọi người, thậm chí một tia âm khí cũng không có. Nếu mọi người không yên tâm thì có thể đổi một chỗ ở khác."
Vừa nghe đại sư nói không tìm được ma quỷ thì ngay lập tức Trân Dư Thịnh trở nên luống cuống, chuyện đêm qua xảy ra còn rõ mồn một trước mắt, ông ta không muốn phải sống trong sợ hãi như vậy lần nào nữa. Ông ta sợ tối đến khi ông ta mở mắt ra sẽ nhìn thấy có một con ma nằm bên cạnh nhìn ông ta rồi cười.
Ông ta sợ buổi tối sẽ bị ma quỷ đuổi chạy khắp núi. Bản thân ông ta đã làm gì trong lòng ông ta rõ ràng nhất, nên việc ma quỷ lộng hành không có liên quan gì đến căn nhà này, cho dù cả nhà ông ta có chuyển đến khách sạn hay là chuyển đến một căn nhà khác thì ma quỷ vẫn sẽ đến bắt ông ta. Việc ác là do bản thân ông ta gây ra thì ông ta không thể chạy thoát được, con ma này đến là để lấy mạng ông ta cho nên nếu còn chưa bắt được nó thì không biết khi nào ông ta sẽ chết nữa.
"Không được, tôi không thể cứ sống bên ngoài mãi được."
Sắc mặt của Trân Dư Thịnh trắng bệch, ông ta sợ đến mức hai tay run lẩy bẩy.'Không biết đại sư còn có cách nào hay không?"
Phó Nho Nghĩa ngẫm nghĩ.
"Vậy chỉ có thể ôm cây đợi thỏ thôi, tôi sẽ thủ sẵn trong nhà ông đợi đến khi thật sự có ma tới thì tôi chắc chắn sẽ bắt được nó." "Được, vậy tối nay Lục Bình hãy đến phòng của Anh Hào đi!" Trân Dư Thịnh thở dài.
"Vất vả cho đại sư phải ở cùng phòng với tôi rồi."
Vừa nghe xong thì Phương Lục Bình trở nên hoảng loạn.
"Tôi và con trai không thể ở phòng ngủ chính sao?"
Sau đó chỉ cần dụ con ma đến có được không?
Trân Dư Thịnh không vui trừng mắt quát Phương Lục Bình một câu. Mẹ con bà ở phòng bên cạnh đi, nếu thật sự có ma tìm đến đại sư chắc chắn sẽ cứu hai người thì hai người còn sợ cái gì hả?"
Phương Lục Bình liếc nhìn Trân Dư Thịnh nhưng lại không hé răng nói lời nào, mấy lời này của ông ta có chết bà ta cũng sẽ không tin. Bà ta sống với Trân Dư Thịnh mười mấy năm, phẩm hạnh của ông ta như thế nào bà ta rõ như lòng bàn tay. Bình thường thật sự ông ta đối xử với ba mẹ con bà ta khá tốt, nhưng mà bây giờ chuyện xảy ra có liên quan đến lợi ích cá nhân, Trân Dư Thịnh chắc chắn sẽ không màng đến ba mẹ con bà ta mà bảo vệ chính mình. Ông ta chính là người ích kỷ như vậy đấy.
Mặc dù biết như vậy nhưng Phương Lục Bình cũng không có cách gì khả thi hơn mà chỉ có thể hèn mọn hỏi Phó Nho Nghĩa.
"Đại sư có loại bùa gì có thể cho chúng tôi để phòng trường hợp khẩn cấp không?"
Phó Nho Nghĩa lấy một lá bùa từ trong túi ra rồi nghiêm túc đưa cho bà ta.Lá bùa này có thể chống lại ba lần tấn công của ma quỷ."
Phương Lục Bình vừa định vươn tay ra nhận lấy thì ngay lập tức nhìn thấy có một cánh tay ở bên cạnh vươn ra nhanh hơn giật lấy lá bùa trong tay Phó Nho Nghĩa.
"Mẹ, để con giữ lá bùa này."
Trân Anh Hào rất tự nhiên nói.
"Dù sao mẹ với con cũng ở cùng một phòng nên mẹ không cần lo gì đâu." Phương Lục Bình nhìn vào khuôn mặt giống hệt Trân Dư Thịnh của con trai mà trong lòng dâng lên chua xót. ...
Rất nhanh đã hết một ngày, trời vừa tối xuống thì đồng hồ lại tích tắc đẩy thời gian đến nữa đêm.
Trân Dư Thịnh và ba người khác đã ngủ bù cho ban ngày, vốn dĩ họ nghĩ rằng buổi tối sẽ không ngủ được nhưng họ lại không ngờ vừa mới nằm lên giường thì hai mắt đã nhắm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận