Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 345: Chương 345

Chương 345: Chương 345Chương 345: Chương 345
Chương 345: Chương 345
Nhưng cơ quan ở phía trước cũng không biết rốt cuộc là thứ gì, những mũi tên bắn ra này cứ giống như là không cần tiền, bắn ra hết đợt này đến đợt khác, cho dù hiện tại Lý Lạc Phàm có thể chống đỡ được, nhưng một lúc sau cánh tay cô chắc chắn sẽ không thể kiên trì được nữa.
Đối mặt với cảnh mũi tên bay đến càng ngày càng dữ dội, Lý Lạc Phàm không khỏi lui về phía sau một bước, vừa vặn đụng vào một lồng ngực có chút ấm áp. Không đợi cô mở miệng nói, Liễu Như Thị đã đè bả vai cô lại kéo cô vê phía sau mình, thấp giọng nói: “Tôi tới ngăn một trận, cô dùng bùa liệt hỏa thử một lần!"
Lý Lạc Phàm lên tiếng, đưa tay sờ vào trong túi, nhanh chóng tìm được vị trí của bùa liệt hỏa. Điêu này cũng là nhờ vào việc khi cô sử dụng giấy bùa, cô luôn dựa vào linh khí và khí tức của giấy bùa để nhận dạng giấy bùa, cô chưa bao giờ dùng mắt nhìn, nên đã luyện được kỹ năng chỉ dựa vào sờ là có thể tìm được giấy bùa một cách chuẩn xác.
Cũng không biết phía trước rốt cuộc là thứ gì, Lý Lạc Phàm không dám keo kiệt, trực tiếp phóng mười tấm bùa liệt hỏa ra ngoài. Bùa liệt hỏa xếp thành một đường thẳng tắp đồng thời thiêu đốt ở trên không trung, một con hỏa long chui từ trong giấy phù ra, há to cái miệng giống như chậu máu đánh về phía trước.
Trên người hỏa long thiêu đốt lên hỏa diễm chiếu sáng rõ ràng cái sát trận này, phía trước hai người có ước chừng hơn trăm bộ xác khô đang cầm cung tiễn, trên người bọn chúng cắm đầy mũi tên mà hai người bắn về, một đám trông đều giống như là con nhím. Nhưng mà bởi vì đối với bọn chúng mà nói thì thân thể của bọn chúng chỉ là một cái thể xác mà thôi, cho dù là bị hơn trăm mũi tên đâm trúng cũng không có bất kỳ cảm giác gì, bởi vậy trong hoàn cảnh đen tối này, bọn họ một lần nữa chiếm thế thượng phong.
Hỏa long mang theo liệt hỏa cháy hừng hực trên người lao tới phía đám xác khô, đám xác khô này cuối cùng cũng rối loạn lên, có người thì trên người đã dấy lên liệt hỏa cháy hừng hực, có người thì cố gắng lấy cung tiễn đến công kích hỏa long, cố gắng tiêu diệt hỏa long này.
Lý Lạc Phàm thoáng thở dốc, trong tay lại ném ra một xấp bùa lôi kích, lập tức có tiếng sấm vang lên trong trận, đám xác khô bị đám mây giông vây quanh. Dường như sát trận ý thức được đám xác khô này sắp không ngăn được hai người Lý Lạc Phàm cùng Liễu Như Thị, trận pháp bắt đầu vận chuyển, trong nháy mắt đám xác khô đã biến mất, sát trận lại khôi phục lại một mảnh hắc ám như trước.
Trước mắt là một mảnh tối đen, ngay cả một tia sáng cũng không có, giống như nháy mắt thành người mù vậy.
Nếu không nhìn thấy, Lý Lạc Phàm dứt khoát nhắm mắt lại, đem lực chú ý tập trung vào thính lực cùng khứu giác, trong đầu bắt đầu trở lại khung cảnh ngắn ngủn thoáng nhìn thấy mọi thứ vừa rồi.
Tuy rằng chỉ thấy được tình huống đại khái, nhưng sau khi hoàn toàn tái hiện lại tất cả ở trong đầu thì Lý Lạc Phàm vẫn như cũ rất nhạy bén mà tìm được vị trí của sinh môn: "Bước mười bước tiến lên bên trái."
Trong bóng tối, giọng nói của Liễu Như Thị vang lên sau lưng cô: 'Được.'
Lý Lạc Phàm cảm thấy có chút kinh ngạc vì lần này Liễu Như Thị vậy mà lại ngoan ngoãn nghe lời mình như vậy, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút không thích ứng được, sao mà lại có cảm giác lần này Liễu Như Thị giống như thay đổi tính tình, so với lần trước gặp mặt thì hùng hổ dọa người, bộ dáng lạnh lùng như băng thì quả thực là giống như hai người khác nhau.
Dường như là cảm giác được sự khác biệt của Lý Lạc Phàm, Liễu Như Thị nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
'Không có việc gì. Lý Lạc Phàm phục hồi tinh thần lại, do dự một chút, vẫn nhịn không được mà nói: "Nếu anh cảm thấy phương hướng mà tôi phán đoán ra không đúng thì có thể nói thẳng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận