Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 290: Chương 290

Chương 290: Chương 290Chương 290: Chương 290
Chương 290: Chương 290
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng cây bút này chỉ là linh khí cực phẩm mà thôi. Mãi cho đến lần đó khi tôi bước vào lăng mộ của Cơ Ngọc và dùng bút Bạch Ngọc vẽ bùa trong không khí, tôi mới phát hiện ra chiếc bút này ẩn chứa đựng một dòng linh khí cuồn cuộn không ngừng. Thật ra chiếc bút Bạch Ngọc này là Tiên Khí phải không?”
"Tôi đoán Hệ thống nâng cấp nhân tài của Địa phủ này chắc là được anh chế tạo riêng cho tôi. Theo sự sắp xếp của hệ thống này, tôi sẽ học Đạo pháp cùng các loại huyền học từ những thiên sư, chân nhân và đạo sĩ tài giỏi nhất trong lịch sử. Những thứ như bùa chú, phong thủy, trận pháp, bát quái, luyện đan, kinh dịch, bói toán các loại đã không còn ở mức chỉ biết một chút giống lúc trước nữa, những gì tôi đạt được đều là truyền thừa hoàn chỉnh và xuất sắc nhất. Bây giờ tất cả các khóa học đều kết thúc, quá trình huấn luyện của anh cũng đã hoàn thành. Bây giờ tôi chỉ cân búng tay là đã vẽ ra được hai ba lá bùa cực phẩm mà ngay cả Sở Đặc Nhiệm cũng vô cùng trân trọng. Tôi có thể vừa nhìn đã hiểu các phong thủy mà những đại sư khác xem không hiểu. Người khác gặp lệ quỷ đã bị dọa đến biến sắc thì tôi lại có thể một tay bắt ba con, các loại trận pháp thời thượng cổ tôi cũng đã thuộc năm lòng..."
"Sau khi được Hệ thống nâng cấp nhân tài của Địa phủ huấn luyện trở thành thiên sư tài giỏi nhất chỉ trong vài năm, lần đầu tiên Địa phủ giao cho tôi một nhiệm vụ lớn với khen thưởng là 10. 000 điểm. Điều này giống như việc tôi trở nên giàu có chỉ sau một đêm vậy. Lúc đó tôi vừa khiếp sợ cũng vừa vui mừng, cho nên dù nhiệm vụ đó rất khó khăn nhưng tôi vẫn cắn răng hoàn thành, vì tôi muốn tích lũy đủ điểm để gặp được sư phụ.' "Tiếp theo chính là chuyện hôm nay, tôi vào lăng mộ của Vương Tử Đới nhưng lại không thấy lệ quỷ hay cương thi. Ngay cả Vương Tử Đới bị biến thành thịt Thái Tuế sống cũng biến mất. Hơn nữa tôi phát hiện nơi mình và sư phụ ở lại đối diện với lăng mộ của Vương Tử Đới. Tôi cảm thấy đây không phải là ngẫu nhiên, sư phụ tôi chắc là đã biết được gì đó. Ngài ấy không muốn nói cho tôi biết chắc chắn là vì không muốn tôi nhúng tay vào. Tôi không biết có phải anh đã để ý thấy gì nên mới lập tức cho tôi một trăm điểm không, anh chính là muốn dùng một trăm điểm này để kích thích tôi, không muốn tôi dễ dàng từ bỏ chuỗi nhiệm vụ này, đúng không?”
"Nếu tôi muốn nhanh chóng tích lũy đủ 100. 000 điểm để gặp được sư phụ, vậy thì con đường nhanh nhất chính là tìm được tất cả Thái Tuế sống và phá hủy bàn tính như ý của tên mưu sĩ đó, đây đồng thời cũng là con đường mà anh muốn tôi phải đi. Anh với tên mưu sĩ đó chắc là có mối thù truyền kiếp với nhau phải không, anh không muốn hắn ta thực hiện được tâm nguyện của mình nhưng bản thân thì lại không thể rời khỏi Địa phủ, vì vậy người bị ràng buộc với Hệ thống nâng cấp nhân tài của Địa phủ như tôi chính là vũ khí tốt nhất của anh."
"Nếu tôi không nhận nhiệm vụ này, mỗi ngày bắt lệ quỷ để tích lũy 100. 000 điểm cũng không phải là không thể, nhưng sẽ phải mất một khoảng thời gian dài hơn, có thể là hai mươi hay ba mươi năm sau mới hoàn thành. Mà nếu tôi có thể tích lũy được 100. 000 điểm chỉ bằng việc bắt lệ quỷ thì ánh sáng công đức trên người tôi gân như cũng bằng với việc tích lũy trong một kiếp. Anh biết tôi sẽ đưa ánh sáng công đức trên người mình cho sư phụ. Có lẽ sư phụ vẫn sẽ đưa số ánh sáng công đức đó cho anh, đúng không? 'Anh đã có được ánh sáng công đức của chín mươi chín kiếp, chỉ cần sư phụ tôi đưa cho anh số ánh sáng công đức trị giá 100. 000 điểm, vậy thì anh đã có thể thoát khỏi trói buộc và rời khỏi Địa phủ. Đến lúc đó cho dù không dựa vào tôi thì anh cũng có thể tự mình trở lại dương gian để đích thân diệt trừ tên mưu sĩ kia.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận