Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 320: Chương 320

Chương 320: Chương 320Chương 320: Chương 320
Chương 320: Chương 320
Bành Tư Di nhìn theo ánh mắt của cô nhìn một mảnh rừng trúc kia, đột nhiên phát ngốc: "Không phải lúc chúng ta đi ra thì kết giới bên trong đã bị phá rồi sao?"
"Chuyện đó rất đơn giản, mình sửa lại chút là được, còn mạnh hơn cả trước nữa.
Lý Lạc Phàm lấy từ trong túi ra một cây bút bạch ngọc, chu sa cùng với giấy vàng: Hôm nay mình sẽ dạy trước cho cậu một bài, đó chính là nghi thức vẽ bùa."
"Cái này thì mình biết!" Bành Tư Di kích động xoa tay: 'Mình từng nghe trong diễn đàn nói qua, trước khi thắp hương thì phải tắm rửa, ngồi yên tĩnh để tâm tịnh thì mới bắt đầu động bút, vẽ bùa cần chú trọng linh khí đều đều, cần phải tập trung cao, cũng kiểm tra tâm tính của bản thân. Chưa ai từng thành công trong việc vẽ một lá bùa, ngay cả chưởng môn đương nhiệm phù môn Trần Công đại sư cũng mới thành công có bảy phần, người thường của phù môn thì cũng chỉ tâm năm phần, còn người khác của huyền môn nếu vẽ mười đến hai mươi tấm thì chỉ có 1 tấm thành công đã là tốt lắm rồi, cho nên điều quan trọng là tâm trí ổn định, không thể để tâm trí nôn nóng làm ảnh hưởng." Sắc mặt của Lý Lạc Phàm không nói nên lời: "Nói rất hay, về sau đừng nói nữa, tốt nhất đem mấy chuyện này quên hết đi, để tránh làm ảnh hưởng đến việc mình dạy cho cậu."
Bành Tư Di thành thật gật đầu nói được, sau đó hỏi: "Vậy nghi thức vẽ bùa là gì?"
Lý Lạc Phàm ngồi trên ghế đá, rồi thản nhiên nói: "Đương nhiên là nên kiếm chỗ và tư thế thoải mái ngồi, nếu không vẽ lâu sẽ đau lưng. Về việc vẽ bùa, trước tiên cậu cân phải ghi nhớ cách vẽ bùa và phong ấn chữ viết, sau đó hoàn thành dứt khoát trong một lần."
Khi đang nói chuyện xong, Lý Lạc Phàm đã đặt bút, chỉ mất vài giây đã vẽ xong một linh phù cực phẩm, sau đó là tấm thứ hai, thứ ba, ... năm phút sau cô đã vẽ xong một xấp bùa thật dày có thể dùng.
Bành Tư Di ngơ ra, đôi mắt nhìn không chớp, mặc dù từ trước tới bây giờ cô ấy không tiếp xúc với bùa nhiều, nhưng từ nhỏ đến lớn đều biết việc vẽ bùa là khó nhất trong các môn học của huyền môn, bằng không linh phù bây giờ cũng không khan hiếm như vậy.
Nhưng làm sao mà Lý Lạc Phàm có thể vẽ bùa nhanh hơn khi cô ấy vẽ người que vậy?
Nhìn cô nàng đang ngơ ngác nhìn mình, Lý Lạc Phàm lấy một lá linh phù cực phẩm đưa cho cô ấy: "Cầm lấy dùng đi!” Bành Tư Di: "1H
Ôm đùi người khác thật thích nhalII
Lý Lạc Phàm đưa lá bùa thường dùng cho Bành Tư Di rồi đem cất lá bùa bày trận cẩn thận.
"Đi thôi, chúng ta đi sửa kết giới và trận pháp."
"Được!"
Bành Tư Di cẩn thận gói ghém lá bùa thượng phẩm lại rồi cất vào trong túi, cuối cùng thì cô ấy cũng cảm nhận được cảm giác của ba mình ở nhà khi ông ấy được tặng một lá bùa thượng phẩm. Cô ấy cũng muốn cúng bái nó vì đây là bảo vật cứu mạng đấy! Đợi ngày mai cô ấy sẽ đi mua một chiếc túi nhỏ xinh để cất lá bùa này nhưng chắc chắn sẽ không được làm nhăn nó.
Bành Tư Di xếp từng lá bùa ngay ngắn gọn gàng vào trong túi rôi mới thở phào nhẹ nhõm, trên khuôn mặt của cô ấy là nụ cười vui vẻ hào hứng rồi ôm theo túi xách chạy theo phía sau Lý Lạc Phàm.
Nhìn từ thế giới hiện thực thì rừng trúc này không lớn lắm, bởi vì nó được hình thành từ tự nhiên cho nên mật độ dày đặc cũng rất ngẫu nhiên. Bởi vì rừng trúc này đã trải qua nhiều năm lịch sử lại còn là một khu rừng rất tĩnh mịch cho nên từ trước đến nay Đại học Đế Đô chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người nhúng tay đến khu rừng trúc này, họ cứ để mặc cho chúng tự do sinh trưởng.
Hai người đi đến bên bìa rừng trúc, Lý Lạc Phàm hỏi Bành Tư Di.
"Cậu có biết xem phương hướng không?”
Bành Tư Di mở to hai mắt nhìn Lý Lạc Phàm sau đó chân thành lắc đầu.
"Không biết!"
Lý Lạc Phàm kẹp lấy một lá bùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận