Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 354: Chương 354

Chương 354: Chương 354Chương 354: Chương 354
Chương 354: Chương 354
"Tế Huyết chú?" Lý Lạc Phàm nhanh chóng tìm kiếm chú pháp này trong đầu, một lúc sau cuối cùng cô cũng nghĩ ra, vẻ mặt đột nhiên trở nên khó coi: "Tế Huyết chú sử dụng máu của bản thân làm dẫn, muốn phá được thì phải dùng máu người đó hoặc máu của hai người có quan hệ họ hàng với người đặt ra chú.'
Lý Lạc Phàm tiếc nuối lắc đầu: "Chúng ta có hai người, nhưng không có quan hệ gì với mưu sĩ, pháp chú này không mở được."
Liễu Như Thị nhìn chằm chằm Tế Huyết chú hồi lâu, mới chậm rãi quay đầu nhìn Lý Lạc Phàm: "Chúng ta thử xem thế nào?"
"Thử xem?" Lý Lạc Phàm bối rối: "Nhưng mưu sĩ đã tôn tại ở thế giới này hàng ngàn năm, chúng ta có liên quan gì đến hắn ta? Cũng chỉ lãng phí một giọt máu trong tim mà thôi.'
Liễu Như Thị nhìn cô: "Tới cũng tới rồi, thử một chút xem, nếu có tác dụng thì sao?"
Bốn chữ này như ma chú lập tức đánh vào lòng Lý Lạc Phàm, mặc dù cô cảm thấy dù mình có cống hiến một giọt máu trong tim cũng không thể phá bỏ Tế Huyết chú này, nhưng bốn chữ "tới cũng tới rồi" này lại khiến cô ngứa ngáy khó nhịn, nếu như không thử một lân sợ rằng về cũng không ngủ yên. Lý Lạc Phàm nhìn Lưu Như Thi: "Vậy thử xem?"
“Tôi lên trước!”
Liễu Như Thị điểm một chút vào đầu ngón tay, ép ra một giọt máu trong tim quệt lên trên Tế Huyết chú, Tế Huyết chú vốn mờ mịt không dễ thấy đột nhiên sáng lên tia sáng đỏ, sau đó ánh sáng đỏ tập trung lại một chỗ, biến thành một giọt chấm đỏ vây quanh vòng tròn kéo dài xuống phía dưới, cho đến khi dừng lại ở vị trí chính giữa đang lặng lẽ chờ đợi điều gì đó.
Lý Lạc Phàm trợn to hai mắt nhìn vào một nửa Tế Huyết chú, Tế Huyết chú được kích hoạt, điều này cho thấy Liễu Như Thị thực sự có liên quan đến mưu sĩ. Vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu cô trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả cách cô nhìn Liễu Như Thị cũng có chút nghi ngờ.
Liễu Như Thị rất bình tĩnh và tự nhiên, thậm chí không hề ngạc nhiên với kết cục này: "Cô nói rằng mưu sĩ đến từ hàng ngàn năm trước, có lẽ mấy ngàn năm trước tôi và cô có quan hệ gì đó với hắn ta rồi."
Nói như vậy cũng đúng, mặc dù họ rất có thành tựu về huyền học, nhưng không ai trong số họ có thể nói được kiếp trước... kiếp trước nữa là gì. Thấy cô vẫn đang rối rắm với vấn đề này, Liễu Như Thi chỉ nhắc nhở cô một cách đơn giản: "Việc phá bỏ Tế Huyết chú này có thời hạn, đừng lãng phí thời gian, đến lượt cô rồi."
"Được!" Lý Lạc Phàm theo bản năng duỗi tay ra thì mới nhận ra cánh tay của mình hoàn toàn không chạm tới vòng tròn, muốn bóp dẫn máu trong tim của mình ra thì phải đổi vị trí với Liễu Như Thị hoặc nằm trong vòng tay của Liễu Như Thị mới được.
Dù sử dụng phương pháp nào cũng rất xấu hổ.
Lý Lạc Phàm đột nhiên đỏ mặt, có chút bối rối.
Liễu Như Thị nhìn thấy cô do dự hồi lâu, chủ động dán người lên tảng đá, chừa ra một khoảng trống hai mươi phân: "Nếu không cô thử chen vào xem có được không?"
Lý Lạc Phàm liếc nhìn Tế Huyết chú đang lóe lên ánh đỏ, không còn do dự nữa, hít một hơi thật sâu nhét mình vào khoảng trống, sau đó... Mắc kẹt rồi!
Hai người mặt đối mặt, may là Liễu Như Thị cao hơn Lý Lạc Phàm một cái đầu, bọn họ không cần phải nhìn nhau, chỉ là khuôn mặt của Lý Lạc Phàm bị buộc phải áp vào ngực Liễu Như Thị, mỗi lần hô hấp đều có thể ngửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng trên người của anh và tiếng tim đập như trống. Nhịp tim của Lý Lạc Phàm bất giác tăng tốc, cô mở miệng định nói gì đó, nhưng cô phát hiện môi mình đang áp vào áo sơ mi của Liễu Như Thị, lồng ngực của Liễu Như Thị có thể cảm nhận được từng lời cô nói. Liễu Như Thị cúi đầu nhìn đỉnh đầu Lý Lạc Phàm, vẻ mặt có chút phức tạp, anh lại hít một hơi thật sâu, cố gắng làm cho bụng mình phẳng hơn, vách núi anh dựa vào sau cũng cứng ngắc, rất nhiều bột rơi ra do bị chen chúc, thậm chí còn nứt ra vài mảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận