Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 62: Chương 62

Chương 62: Chương 62Chương 62: Chương 62
Chương 62: Chương 62
Theo quy định, muốn gặp sư phụ cô thì phải đổi 100. 000 điểm, không thì thôi không thương lượng. Nếu không muốn thì cũng khỏi cần học bùa dẫn hôn, làm gì thì cứ làm đi!
"Tôi học!" Lý Lạc Phàm rất thức thời, Liễu Nhiên đồng ý dạy cô bùa dẫn hồn đã là phá lệ rồi, cô không thể được một tấc lại muốn tiến thêm một thước. Nhưng...
Lý Lạc Phàm nhớ tới quy tắc của địa phủ, vẫn có chút lo lắng: "Nếu tôi sử dụng bùa dẫn hồn để đưa mẹ tôi về lại dương gian, liệu địa phủ có bắt mẹ tôi phải chịu trách nhiệm không?”
"Không!" Liễu Nhiên duỗi tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm bùa mang theo khí tức quỷ dị: "Lá bùa này tương đương với tấm vé thông hành tới dương gian của ma quỷ, quỷ bị nó đưa đi sẽ không bị bất cứ trừng phạt nào." "Vậy là tốt rôi!" Lý Lạc Phàm tràn đầy tự tin: "Tôi đã học được hơn một nửa khóa bùa chú, tôi sẽ nắm bắt thời gian, cố gắng vượt qua trong vòng một tháng." Môi Liễu Nhiên giật giật không dễ phát hiện ra: “Đừng quên còn có quy định xác suất thành công."
Lý Lạc Phàm hít sâu một hơi, nghiêm túc gật đầu. Môn bùa chú này nói dễ thì cũng dễ, khó thì cũng khó. Dễ ở chỗ tất cả các lá bùa đều có mẫu làm sẵn, vì vậy cô không cần phải tự sáng tạo mà chỉ cân ghi nhớ là dược. Khó ở chỗ đánh giá rất cao tài năng của người tu luyện, người có thiên phú cao không chỉ có thể nhớ hết tất cả các hoa văn mà còn có thể vẽ bùa liên mạch lưu loát, nhưng đối với những người không có thiên phú, việc vẽ bùa có lẽ chính là điều đau khổ nhất, cho dù thắp hương tắm rửa nhịn ăn ba ngày, tỉ lệ vẽ bùa thành công cũng rất thấp, có thể phải dùng mấy chục lá bùa mới có thể thành công một lá. Trong lĩnh vực vẽ bùa, Lý Lạc Phàm không được xem là thiên tài, nhưng vẫn giỏi hơn các thiên sư khác nhiều. Cho đến nay, tỷ lệ vẽ bùa thành công của cô là hơn 50%, đã là thành tích khiến nhiều thiên sư phải ghen tị rồi. Lý Lạc Phàm cảm thấy nếu một tháng tới cô tập trung toàn lực vào việc vẽ bùa, thì nhất định có thể đáp ứng yêu cầu của Liễu Nhiên.
Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Lý Lạc Phàm, Liễu Nhiên khẽ mỉm cười, lá bùa trong tay biến mất, thay vào đó là một cây bút ngọc trắng tỏa ra ánh sáng ấm áp. Lý Lạc Phàm nhìn chằm chằm cây bút đó, âm thầm nuốt nước bọt, mặc dù không biết đó là loại bút gì, nhưng nhìn ánh sáng và khí tức của nó, cô biết nó nhất định là một loại pháp bảo hiếm có, nếu được đặt trong trung tâm mua sắm tích điểm, sẽ phải tốn ít nhất hàng chục nghìn điểm mới mua được nó. Nhìn thấy Lý Lạc Phàm khao khát nhìn cây bút trong tay nhưng không dám đưa tay ra, trong giọng nói của Liễu Nhiên nhiễm chút ý cười nói: "Cho cô.' "Cho tôi?" Lý Lạc Phàm không thể tin chỉ vào chính mình, lễ trưởng thành 18 tuổi của cô, Liễu Nhiên chỉ tặng cô một cuốn sách kiếm tiền, lân này đang dưng tự nhiên hào phóng đưa cho cô một món pháp bảo?
Ngày tốt lành gì thế này?
"Nghe nói hôm nay cô bắt được một tên tội phạm bị truy nã về địa phủ, đây là phân thưởng nhỏ dành cho cô." Giọng nói của Liễu Nhiên không nghe được bất kỳ dao động nào, như thể trao phần thưởng cho Lý Lạc Phàm là chuyện đương nhiên: "Về nhà vẽ bùa cho tử tế đi."
Lý Lạc Phàm lập tức mỉm cười cầm lấy bút bạch ngọc, thích thú mãi, cứ thế âu yếm vuốt ve.
Liễu Nhiên nhìn cô nghịch bút, đột nhiên nói thêm: "Có thể coi như quà sinh nhật thứ mười tám của cô." Lý Lạc Phàm bỗng nhiên ngẩng đầu, Liễu Nhiên đã biến mất không thấy đâu. Cảm nhận được hơi ấm và khí chất dịu dàng của cây bút ngọc trong tay, Lý Lạc Phàm nhanh chóng chạy đến phòng học bùa chú, lấy từ trong ngăn kéo ra một xấp giấy vàng, dùng bút ngọc trắng chạm vào một chút chu sa, ngòi bút chạm vào giấy như rồng bay phượng múa, không đến một phút đã vẽ xong một lá bùa tràn đầy linh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận