Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 239: Chương 239

Chương 239: Chương 239Chương 239: Chương 239
Chương 239: Chương 239
Mọi người nghe xong thì đồng loạt hít khí lạnh, đứa trẻ này chơi chiêu nào cũng trí mạng, rốt cuộc là cậu nhóc cố ý tạo ra hay là quá nhỏ không hiểu chuyện?
Mã Bác Kim nghe xong thì mệt mỏi xoa mặt: "Lúc thằng bé ngốc nghếch thì quan hệ với ông nội rất tốt, lúc nào cũng muốn ông nội bế, gọi cũng rất thân mật. Bây giờ cũng khiến cho ba tôi cũng có chút tâm thần phân liệt rồi, vừa nhìn thấy con trai tôi đã bắt đầu thăm dò, không dám tiếp cận cậu nhóc mà không suy nghĩ
Mấy ông già ngồi cùng bàn vừa nghe vậy đã đồng loạt đưa ra kết luận: "Chính là nhân cách phân liệt! Đứa trẻ này có hai nhân cách, diễn giống hệt như phim điện ảnh của nước ngoài."
Mã Bác Kim càng rầu rĩ: "Trong những bộ phim của nước ngoài kia có nói bệnh này có thể chữa trị hay không? Tôi sợ nếu để nghiêm trọng thì sớm muộn gì thằng nhóc cũng sẽ làm ba tôi chất.
Trương Nhiêu Lâm chặc lưỡi: "Tôi cảm thấy cậu nhóc này bản chất là loại rất thông minh, có thể là thiên tài, quá đỗi ưu tú cho nên mới có loại năng lực vừa nhìn thấy thứ gì đó là sẽ không quên, vừa nhìn là hiểu được. Nhưng cậu nhóc còn quá nhỏ, khát vọng sự ngây thơ của nhi đồng cho nên bản thân đã phân ra một tính cách ngây thơ của mình, có thể khiến cậu nhóc có nhận thức về bản thân thì sẽ dân dân tốt lên. Đợi tôi giúp cậu liên hệ với mấy bác sĩ tâm lý có tiếng, xem xem có thể có tác dụng gì không.'
Ngô Sơn Huy nghe những anh em của mình phân tích mù quáng thì không nhịn được nữa vỗ xuống bàn, thấp giọng nói: "Được rồi, mọi người đừng đoán nữa. Tôi nói cho các người biết đứa trẻ này căn bản không cần dùng tới bác sĩ, cậu đi tìm một đại sư thì đáng tin hơn đó.'
Phùng Thần Dân vừa nghe đã cười lên: "Lão Ngô, nghe nói gần đây ông rất có hứng thú với thể loại phong thủy huyền huyễn, đúng thật là như vậy nha, vừa nghe thấy chuyện kỳ lạ đã nghĩ tới việc tìm đại sư.
Mã Bác Kim cười khổ: "Thật ra thì chúng tôi cũng đã tìm rất nhiều đại sư tiên cô tới xem rồi, nhất là ba tôi càng để ý hơn. Ông ấy đã tìm tất cả những đại sư có tiếng trong thành phố của chúng tôi một lượt, trừ tà, làm phép cũng có ít nhất mấy chục lần, còn có đại sư lúc đầu khiến chúng tôi có một đứa con như ý nguyện kia ông ấy cũng đã mời tới, thế nhưng không nhìn ra được đầu mối gì."
Phùng Thần Dân vừa nghe xong thì giơ tay về phía Ngô Sơn Huy: "Ông xem đi, tìm đại sư cũng không có tác dụng gì.
Ngô Sơn Huy có chút buôn bực gãi đầu, Phùng Thần Dân là anh em tốt của mình nhiều năm, nếu như mình đã thấy chuyện của em họ ông ấy thì thật sự có lỗi nếu như giấu diếm không nói, nhỡ đâu lãng phí thời gian khiến hồn phách kia hại tới mạng người, bản thân cũng ăn không ngon ngủ không yên.
Hít một hơi thật sâu, Ngô Sơn Huy gõ gõ lên mặt bàn, cắt đứt những lời thảo luận ôn ào của đám bạn, dứt khoát có gì nói nấy: "Vừa nấy lúc tôi tiến vào phòng bao, các ông có cảm thấy biểu hiện của tôi có chút kỳ lạ không?”
Vừa nói tới chuyện này mọi người đều nhớ ra, quả thực là như vậy.
Ngô Sơn Huy chỉ vào mắt của mình cười khổ nói: "Vị đại sư mà tôi mời tới vừa mới đổi phong thủy cho tôi xong, vì để tôi có thể tận mắt nhìn thấy hiệu quả phong thủy của tòa nhà Thu Minh mới đã mở thiên nhãn cho tôi. Đại sư nói lúc mở thiên nhãn phải dùng nhiều linh lực, thiên nhãn này của tôi phải giữ được bảy tám ngày mới mất đi tác dụng, còn lo lắng tôi nhìn thấy thứ gì đáng sợ. Lúc đó tôi còn vỗ ngực nói mình không sợ cái gì, kết quả là vừa tới chỗ này, đẩy cửa ra tôi đã nhìn thấy trong cơ thể của cậu nhóc kia có một hồn phách của một người đàn ông có một cái lỗ ở trên đầu, cả gương mặt đầy máu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận