Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 199: Chương 199

Chương 199: Chương 199Chương 199: Chương 199
Chương 199: Chương 199
Giờ đây, những ngón tay giống người kia y như đúc đang gõ nhịp nhàng lên bàn, giống như bản sao của Liễu Nhiên đại nhân, luôn mang theo một sự xa cách, ngay cả muốn tới gần một chút cũng như một ý nghĩ xa vời. Thấy Lý Lạc Phàm chăm chú nhìn Liễu Như Thị không nói lời nào, Chu Chính Dương nắm lấy cổ tay áo cô, kéo cô ra hành lang bên ngoài, hạ giọng hỏi: Sao vậy? Đừng nói cô cũng si tình, sẽ không đến mức mất hồn khi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của cảnh sát Liễu đấy chứ?”
Lý Lạc Phàm vỗ vỗ vào cánh tay của Chu Chính Dương, không nhịn được quay đầu lại nhìn một cái, có chút không can tâm mà hỏi: ' Vị cảnh sát Liễu này là người sao?"
Chu Chính Dương nhìn cô không nói gì: Nói nhảm, không lẽ là quỷ sao?' Lý Lạc Phàm kích động gật đầu: 'Đúng đúng, chính là quỷ. '
Chu Chính Dương không nhịn được trợn mắt mắng: 'Không phải dạo này cô gặp ma quỷ nhiều quá đấy chứ, nhìn ai cũng thấy giống quỷ, anh ta không chỉ là người chính trực, còn là cảnh sát cấp cao của tổ tác chiến đặc nhiệm nước ta!" "Nhưng anh ta thực sự trông giống một quỷ đại nhân mà tôi biết." Lý Lạc Phàm bấm đầu ngón tay, nhờ Chu Chính Dương phân tích:
'Lần đầu tiên nhìn anh ta tôi đã cảm thấy anh ta rất quen thuộc, khiến cho tôi có một cảm giác rất chắc chắn, và vị đại nhân kia cũng cho tôi cảm giác như thế, tiếp theo là chiêu cao của anh ta, dáng người rất giống với vị đại nhân kia, cuối cùng là các ngón tay của hai người bọn họ giống nhau như đúc. ' Chu Chính Dương suy nghĩ một lúc: Vậy diện mạo của hai người bọn họ thế nào? Diện mạo của hai người bọn họ có giống nhau không?' Lý Lạc Phàm bối rối nhăn nhăn cái mũi nhỏ: 'Tôi chưa được nhìn thấy diện mạo của đại nhân. '
Chu Chính Dương xòe tay ra: Vậy thì không được rồi, tôi làm cảnh sát đã năm năm, bình thường cũng tiếp xúc rất nhiều người dân, sau khi phân tích tôi nhận ra rằng thực sự có quá nhiều có diện mạo giống nhau, chưa kể đến giọng nói, có rất nhiêu người bình thường như chúng ta có giọng nói giống giọng của những người nổi tiếng, hơn nữa là ở chung một quê quán, những thói quen ngôn ngữ giống nhau nghe lại càng giống nhau hơn. A đúng rồi, cô có biết vị đại nhân đó quê ở đâu không? Nói không chừng ở cùng quê với cảnh sát Liễu. ' Lý Lạc Phàm cạn lời, ai mà biết được vị đại nhân thần bí kia quê ở đâu, nghe Bạch Tiểu Soái nói, anh ta đã ở địa phủ ít nhất là một ngàn năm, rất nhiều ma quỷ đều muốn biết anh ta là ai, giữ chức vị gì, trông như thế nào, thì làm sao cô, một công chức ở địa ngục mới vào địa ngục được vài năm lại có thể biết rõ ràng được.
Thấy Lý Lạc Phàm không nói được, Chu Chính Dương võ võ vai cô, nói một cách nghiêm túc: Những anh chàng đẹp trai trong thiên hạ đều có một điểm chung, đó là ngoài vẻ ngoài nổi bật thì giọng nói và mọi bộ phận trên cơ thể đều rất đẹp. Cô cũng không cần phải lo lắng vê bàn tay của anh ta nữa, tôi đoán ngón tay của những anh chàng đẹp trai đều giống nhau, không có gì khác biệt. Cô xem ngón tay của tôi cũng thế, to lớn và chắc chắn, không cân nhìn mặt, chỉ cần nhìn vào tay tôi là cô có thể biết tôi không phải là một chàng trai đẹp trai. Lý Lạc Phàm nhìn bàn tay chắc chắn của Chu Chính Dương, cảm thấy anh ta nói đúng, đây quả thực không phải bàn tay của một người đẹp trai. ' Vừa rồi cô vừa bắt tay anh ta phải không? Lòng bàn tay anh ta có ấm không?" Chu Chính Dương kiên nhẫn hỏi: Cô có cảm nhận được hơi thở của anh ta không?" Lý Lạc Phàm nhớ lại cái bắt tay vài giây với Liễu Như Thị, mặc dù lòng bàn tay có chút hơi lạnh, nhưng quả thực có khác với sự lạnh lùng của quỷ mang lại, vừa rồi khi hai người đối mặt nói chuyện với nhau, cô nhìn thấy ngực anh có chút phập phồng, khi anh nói chuyện và thở ra cô có thể cảm nhận được mùi bạc hà thoang thoảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận