Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 238: Chương 238

Chương 238: Chương 238Chương 238: Chương 238
Chương 238: Chương 238
Mã Bác Kim thở dài: "Vừa nãy anh tôi cũng đã nói rôi, hai vợ chông chúng tôi vô cùng không thuận lợi trong đường con cái, từ lúc kết hôn đã mười mấy năm không có con rồi, những bệnh viện lớn nhỏ gì đó cũng đều đã đi rồi, hai bên kiểm tra cũng không có bệnh tật gì, chỉ là không đậu thai, trong đó còn từng làm thụ tinh ống nghiệm mấy lần cũng không thành công, sau đó chúng tôi đêu muốn từ bỏ, cũng không biết ba tôi lấy ở đâu ra hai viên thuốc đưa cho hai chúng tôi mỗi người một viên để uống, nói là bảo đảm linh nghiệm. Không sợ các ông cười nhạo, những năm qua chúng tôi đã thử không biết bao nhiêu lần các loại thuốc đông y, thuốc tây, loại kia vừa nhìn chính là thuốc mà phù thủy tiên cô tự mình làm ra chúng tôi cũng từng uống, còn nước còn tát mà thôi. Vốn dĩ uống viên thuốc kia vào cũng không để ý tới, ai ngờ một tháng sau vợ của tôi thật sự mang thai, hơn nữa mỗi lần kiểm tra cái thai đều rất bình thường, sinh được một cậu con trai mập mạp cực kỳ thuận lợi, ba tôi nói là báu vật mà thần tiên ban cho, lấy nhũ danh là Tiên Bảo."
Mấy người ở trên bàn đều nghe được, thức ăn đầy bàn cũng không ai động tới mà đều nhìn chằm chăm Mã Bác Kim.
"Đứa nhỏ Tiên Bảo này lớn lên rất khỏe mạnh cũng rất lanh lợi, nói chuyện cũng sớm, nhưng lúc thằng bé được hai ba tuổi tôi đã phát hiện đứa trẻ này không đúng lắm. Có những lúc thằng bé phát triển rất sớm, phụ đề gì đó của phim truyên hình thằng bé vừa nhìn một lân đã nhận được chữ rồi, bây giờ mới năm tuổi đã có thể tự mình đọc sách xem báo, chơi điện thoại còn lưu loát hơn cả tôi; nhưng lại có những lúc sẽ đột nhiên lờ mà lờ mờ, đến cả nói chuyện cũng không rõ ràng, thìa cũng không biết dùng, đũa cũng không biết cầm, giống như trí khôn không bằng cả đứa bé hai tuổi vậy. Trước kia một tuần bảy ngày, có sáu ngày thông minh một ngày ngốc nghếch, bây giờ gần như là một nửa này một nửa kia, không biết lúc nào thằng bé sẽ giống như biến thành một người khác. Chúng tôi cũng đã tìm ở quê không ít bác sĩ tới xem, mặc dù bọn họ nói rất khó hiểu, nhưng tôi nghe hiểu được, đoán chừng chính là tâm thân phân liệt. Nhưng tôi cảm thấy con nhà mình còn nhỏ như vậy, nếu như trị liệu như bệnh tâm thần thì cả đời này đều bị hủy rôi, muốn xem xem có bác sĩ nào tốt hơn có thể làm tâm lý trị liệu kia không, chính là loại không cần tiêm thuốc ấy."
Vi ptruyenful l.n et - đọc tr miễn phí
Trương Nhiêu Lâm suy nghĩ một lát, quay đầu hỏi Lâm Xuân Hải ở bên cạnh: "Tôi nghe thì cảm giác giống như loại người nhân cách phân liệt trong phim nước ngoài diễn vậy? Chính là một người có hai nhân cách độc lập, chính là có điểm giống như tình huống này."
Lâm Xuân Hải gật đầu: "Đúng là rất giống, chính là trong cuộc sống hiện thực thật sự có loại bệnh này sao? Vậy thì cảm giác như không dễ điều trị cho lắm! Nếu như không được còn phải đi tới Đế Đô tìm chuyên gia về phương diện tinh thần."
Một người đàn ông trung niên Vu Thành Tường cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, bèn truy hỏi: "Vậy khi cậu nhóc có hai nhân cách trừ việc nói chuyện, nhận biết ra thì có chỗ nào không giống không?"
"Có!" Mã Bác Kim nói: "Lúc thằng bé thông minh lanh lợi thì quan hệ với người nhà không quá nhiệt tình, cũng không thích gọi người, nhất là chưa bao giờ gọi ông của nó, trông giống như kẻ thù vậy. Khi thằng bé hơn hai tuổi đã ném con dao thái thịt vào chân của ông nội, suýt chút nữa làm đứt một ngón chân; lúc ba tuổi khi ông nội thằng bé đang ngủ thì ngồi lên trên mặt ông nội, suýt chút nữa làm ông cụ chết ngạt; năm ngoái thì không biết lấy được một sợi dây thừng ở đâu ra, vừa trói vào con husky của nhà tôi vừa muốn quàng sợi dây vào cổ ông nội, may mà vợ của tôi nhìn thấy vội vàng giật sợi dây thừng ra, nếu như muộn một bước nữa thì đoán chừng là lông cụ nhà tôi đã bị husky kéo chết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận