Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 230: Chương 230

Chương 230: Chương 230Chương 230: Chương 230
Chương 230: Chương 230
Nghĩ rộng ra, nếu mưu sĩ sống được tới ngày nay thì việc hắn xem hiện tượng thiên văn cho Long Giáp triêu đại trước rất có thể cũng là sự thật. Dưới sự dối lừa của hắn, có phải Long Giáp cũng xây dựng một ngôi mộ tương tự hay không?
Những con quỷ chôn cùng này chỉ biết chuyện quá khứ, tính từ thời nhà Chu đến nay đã ba nghìn năm, liệu có còn những lăng mộ khác như vậy tồn tại chăng?
Và điêu càng nghĩ càng lớn nhất chính là rốt cuộc mưu sĩ này muốn làm gì?
Lý Lạc Phàm nóng nảy vò đầu. Cô cảm giác công việc nhân viên công vụ của âm phủ này càng lúc càng khó kham rồi!
Sau khi Lý Lạc Phàm trở lại dương gian thì lập tức bảo tài xế đưa mình tới Sở Đặc Nhiệm, Vu Vân Vĩ thấy Lý Lạc Phàm thì lập tức vui vẻ ra mặt: "Tôi đã tự mình đưa người của Sở Đặc Nhiệm đi mở cửa ngôi mộ đồng ra rồi, thanh lý toàn bộ tro cốt thiêu đốt cương thi bên trong mộ một lượt rồi chuyển giao cho bộ phận khảo cổ. Bây giờ đội khảo cổ đã tiến vào chiếm giữ rồi, những vật mai táng theo cũng không bị hư hại nhiều, giáo sư Lưu dẫn đội nói rằng ông ấy đã đào mộ cổ nửa đời rồi, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ngôi mộ dễ khai quật như vậy. Đúng rồi, giáo sư Lưu còn nói không thể dùng từ khai quật này, bàn chải hay xẻng gì đó đều vô dụng, trực tiếp đi vào chuyển vật mai táng ra ngoài là được rồi."
Trái tim Lý Lạc Phàm trùng xuống: "Đã chuyển xong đồ chưa?"
"Đang ghi chép kiểm kê, ngày mai sẽ tiến hành bảo vệ vật mai táng, sau đó lại chuyển đi." Vu Vân Vĩ nói xong thì cảm thấy sắc mặt của Lý Lạc Phàm không đúng lắm, có chút nghi ngờ hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì à?"
"Chúng tôi lại vào kiểm tra kỹ càng một lân nữa, xem xem rốt cuộc có còn sót lại máu thịt gì hay không. Lý Lạc Phàm vừa định đi vào thì chợt nhớ tới Liễu Như Thị: "Cảnh sát Liễu đâu?"
Vu Vân Vĩ buông lỏng tay ra: "Cậu ấy phụ trách đưa ra nhiệm vụ, cho nên ngày hôm đó vừa ra ngoài cậu ấy đã trực tiếp đi rồi."
Lý Lạc Phàm ngẩn mặt ra, kéo ba lô xuống, lấy ra một thanh kiếm đồng xu cực phẩm từ bên trong: "Còn chưa trả lại pháp khí cho anh ta nữal"
"Cậu ấy nói là đưa cho cô!" Vu Vân Vĩ gãi gãi đầu, lấy kiếm thất tinh của mình ra: "Lúc trước khi tôi xuống mộ dùng thanh kiếm thất tinh này cũng là cảnh sát Liễu đưa cho. Cậu ấy nói lần này xuống mộ không giúp được nhiều, đưa cho chúng tôi mỗi người một pháp khí coi như là bồi thường."
Lý Lạc Phàm vẻ mặt khó hiểu: "Tại sao phải anh ta phải bồi thường?”
Mặc dù Vu Văn Vĩ không giao thiệp gì nhiêu với Lý Lạc Phàm, nhưng cũng hiểu rõ tính cách của cô, thấy vậy thì vội vàng giải thích nói: "Không phải riêng cậu ấy đưa, coi như là phần thưởng của Sở Đặc Nhiệm đi."
Nếu là Sở Đặc Nhiệm đưa vậy thì Lý Lạc Phàm cũng không khách khí nữa, nhanh chóng nhét kiếm đồng xu vào trong ba lô, kéo Vu Vân Vĩ đi ra bên ngoài: "Mau đi tới mộ của Cơ Ngọc."
Đúng lúc Chu Chính Dương ôm một chồng tài liệu đi ra, nghe thấy lời này thì đôi mắt sáng lên: "Tôi có thể đi cùng hai người không?”
"Đi đi đi Lý Lạc Phàm vung tay: "Đúng lúc có thể làm việc cho tôi!"
Bây giờ tòa nhà Thu Minh đã biến thành hiện trường khai thác cổ mộ rồi, chỉ có những chiếc xe đặc thù cùng với nhân viên của bộ phận có liên quan mới có thể tiến vào. Trở lại tòa nhà Thu Minh một lần nữa cũng chỉ mới hai ngày, nhìn nhân viên làm việc ra ra vào vào, Lý Lạc Phàm có một loại cảm giác như đã trôi qua mấy đời. Giờ đây âm khí của tòa nhà Thu Minh đã hoàn toàn biến mất rồi, đợi sau khi công việc khai quật mộ cổ kết thúc là có thể thay đổi phong thủy ngăn chặn sát khí, để tòa nhà Thu Minh khôi phục lại hoạt động bình thường.
Ba người đi vào từ cửa mộ, nhìn thấy đường vào mộ trống không thì Chu Chính Dương thấp giọng hỏi Lý Lạc Phàm: "Tôi nghe sở trưởng Vu nói lần hành động này của các cô rất kích thích, kích thích đến mức nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận