Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 81: Chương 81

Chương 81: Chương 81Chương 81: Chương 81
Chương 81: Chương 81
Sau khi Phó Nho Nghĩa nhận được điện thoại của Trân Dư Thịnh thì nhanh chóng lái xe đến biệt thự núi Thanh Long. Lúc này Trân Dư Thịnh đã tắm rửa sạch sẽ, đang để cho bác sĩ gia đình bôi thuốc và băng bó lại vết thương ở lòng bàn chân.
Phó Nho Nghĩa đến rồi nhưng cũng không vội đi vào trong nhà mà ông ấy đi dạo vòng quanh biệt thự hai vòng. Ông ấy cẩn thận quan sát rất lâu, nhưng cũng không phát hiện chỗ này có gì không đúng cả.
Trân Dư Thịnh để Phương Lục Bình tiễn bác sĩ gia đình ra ngoài rồi mời Phó Nho Nghĩa vào nhà, Phó Nho Nghĩa vừa mới ngồi xuống thì Trân Dư Thịnh đã không chờ được mà vội vàng hỏi ngay.
"Đại sư Phó, có phải phong thủy nhà tôi có vấn đê gì hay không?" Phó Nho Nghĩa chậm rãi lắc đầu. "Dựa núi gần biển, là phong thủy vượng tài sinh phúc nên không có bất kỳ vấn đề nào cả."
"Nếu không có vấn đề về phong thủy thì tại sao nhà chúng tôi vẫn bị ma quỷ quậy phá?”
Nhớ đến cảnh tượng đã trải qua vào đêm qua mà Trân Dư Thịnh run bần bật."Tôi bị ma đuổi suốt cả đêm, khó khăn lắm tôi mới chạy thoát khỏi phòng nhưng vừa mở cửa ra đã thấy mình ở trên một ngọn núi hoang, mà đường trên núi thì tối tăm lại còn có một nông trại bị ma ám nữa. Mãi cho đến rạng sáng tôi mới có thể thoát khỏi cái sân nhỏ của nông trại đó mà về đây." Phó Nho Nghĩa hơi nheo mắt lại.
"Có thật sự là mở cửa ra đã đến một nơi khác không, nhưng nơi đó có thật không? Ông có cảm thấy hoàn cảnh xung quanh là giả không?" Trân Dư Thịnh cẩn thận nhớ lại nhưng sau một lúc lâu thì ông ta lắc đầu."Tôi cảm thấy không phải là giả, đặc biệt là lúc tôi bị ma đuổi chạy trên con đường núi đó thì chân tôi bị đá và bùn đất cứa chảy đầy máu.' Vừa nói ông ta vừa nâng cái chân được bọc băng gạc kín mít của mình lên.Đại sư xem đi, bác sĩ vừa đến bôi thuốc cho tôi xong. Cơ bản da ở lòng bàn chân của tôi đã bị bào mòn hết rồi."
Phó Nho Nghĩ cảm thấy hơi khó hiểu lắc đầu, sau đó ông ấy quay lại hỏi Trân Anh Hào với Phương Lục Bình.
"Đêm qua hai người cũng bị ma đuổi sao?”
"Đúng vậy, nhưng thứ vợ chồng chúng tôi gặp không phải là ma” Phương Lục Bình sợ sệt nuốt nước bọt.
"Đó là một con quỷ vô cùng đáng sợ, khi tôi đang ngủ thì bị cô ta bóp cổ. Cô ta lôi tôi và con trai tôi đến một ngôi nhà đây máu rồi hành hạ chúng tôi bằng đủ mọi cách khác nhau, suýt chút nữa thì tôi đã chết trong tay cô ta rồi." Phó Nho Nghĩa đứng dậy ngước nhìn lên trên lầu.
"Nếu nói thế thì cả ba người đều gặp ma ở trong căn nhà này sao?" Cả ba người đều đồng thời gật đầu.
Tay trái của Phó Nho Nghĩa kẹp chặt một lá bùa, còn tay phải rút thanh kiếm gỗ đào từ trong vỏ kiếm ra.
"Nếu mọi người không phiền thì tôi muốn lên lầu xem thử."
"Được!"
Ngay lập tức Trân Dư Thịnh căn dặn Phương Lục Bình.
"Bà mau đưa đại sư lên lầu xem thử đi....
Biệt thự núi Thanh Long có tổng cộng là ba tâng, mỗi tâng rộng gần một trăm mét vuông. Tầng một là tâng sinh hoạt chung của cả nhà, tầng hai thì có phòng ngủ chính mà Trân Dư Thịnh và Phương Lục Bình thường dùng còn Trần Anh Hào thì dùng phòng ngủ phụ ở hướng nam, hướng bắc thì có một phòng khách nhỏ với một phòng sách. Ở phía nam trên tầng ba thì có hai phòng ngủ và một cái sân phơi rất rộng.
Vì hôm qua nơi bị ma quỷ quấy nhiễu chủ yếu là ở tâng hai cho nên mọi ngóc ngách trên tầng hai đều được Phó Nho Nghĩa cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ một lần. Đến khi kiểm tra xong phòng cuối cùng thì ông ấy buồn bực lắc đầu.'Chẳng những không nhìn thấy con ma nào mà ngay cả chút âm khí cũng không có. Theo lý mà nói, nếu thật sự có ma quỷ ở đây thì âm khí mà bọn họ mang đến phải cần ít nhất bảy đến mười ngày mới tiêu tan hết được, thật sự nhà của mấy người không giống như có ma quỷ lộng hành đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận