Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 98: Trữ Lương Thực Mua Hạt Giống (2)

Chương 98: Trữ Lương Thực Mua Hạt Giống (2)Chương 98: Trữ Lương Thực Mua Hạt Giống (2)
Cố An Nhiên phát hiện cách không xa cửa hàng lương thực có cửa hàng bán hạt giống, nhất thời đôi mắt sáng lên.
Nàng đưa hai chuỗi đồng tiền cho Vương lão thái thái: "Lão thái thái, tiền này người cầm lấy đi, người muốn ăn gì thì mua cái đó, Đại Bảo và Điềm Nha muốn ăn gì thì mua cho bọn chúng, ta đi ra phía trước có chút việc."
Nói xong, nàng nhanh chóng đi tới cửa hàng hạt giống.
Mà bên này vẫn còn đang giằng co trong cửa hàng lương thực, thê tử của Lý Kim Quang kéo tay ông ấy không chịu buông.
Lý Kim Quang bị thê tử quấn lấy thật sự không còn cách nào, đỏ mặt quát lớn: "Được rồi, tiền này không phải là của nhà chúng ta, là của An Nhiên nha đầu đưa ta quản lý, nàng vừa mới nói để cho †a tuỳ ý tiêu cho nên ta muốn mua lương thực cho mọi người."
Vẻ mặt thê tử Lý Kim Quang cứng đờ, lập tức cười mỉa nói: "Sao ông không nói đây là tiền của An Nhiên nha đầu từ sớm."
Nàng có nhiều tiền như vậy ở đâu ra chứ?
Lý Kim Quang thuận miệng nói dối, An Nhiên nha đầu săn thú giỏi, từ trước đến nay nàng đều săn thú bán đổi lấy tiền.
"Được rồi, được rồi, bà đừng nói nhiều, đừng làm chậm trễ thời gian."
"Chưởng quầy, làm phiền ngươi chất lương thực lên cho ta."
Chưởng quầy khoát tay với tiểu nhị phía sau, ý bảo bọn họ dựa theo yêu cầu của Lý Kim Quang đóng lương thực thành mười lăm túi.
Còn hắn ta thì đếm lại chỗ bạc vụn Lý Kim Quang đưa: "Số tiền này tổng cộng có mười tám lượng, ta phải trả lại cho ngươi ba lượng."
Lý Kim Quang lắc đầu: "Không cần thối, ta thấy ở trong góc của ngươi còn có một ít vụn gạo, vụn gạo này bán thế nào?"
"A, ngươi nói cái kia hả, cái kia là năm văn tiền một cân, có vẻ vẫn còn ba trăm cân, ngươi muốn lấy sao?"
"Ta lấy." Lý Kim Quang trả lời ngay lập tức.
Lấy ba trăm cân vụn gạo, ba lượng bạc còn thừa một nửa.
Chưởng quây lại giới thiệu hạt ngô đều được Lý Kim Quang mua hết.
Lúc này, chưởng quây cửa hàng hạt giống đang buồn ngủ, dù sao một ngày cũng không có hai người đến.
Mùa màng bây giờ không tốt, tất cả mọi người vội vã chạy nạn ai còn muốn mua hạt giống về trông?
"Chưởng quầy, chỗ này ngươi có hạt giống gì?" Cố An Nhiên lạnh lùng hỏi.
Chưởng quầy giật mình bừng tỉnh, trên mặt tươi cười nói: 'Những thứ người dân Đại Tuyên ăn, chỗ của ta đều có."
"Vậy hạt giống lương thực đâu?" Cố An Nhiên hỏi.
"Có! Có!" Chưởng quầy gật đầu như giã tỏi.
"Tất cả hạt giống trong cửa hàng ngươi gói lại hết, ta mua toàn bộ."
Cố An Nhiên nói xong, lấy từ túi vải ra một cái vòng vàng to đặt lên quầy.
'A?' Chưởng quầy cửa hàng hạt giống nhất thời mơ hồ, hôm nay thần tài đến sao?
"Thất thần làm gì? Cái vòng vàng này có đủ tiền mua hạt giống không?" Nàng hỏi.
"Đủ rồi! Để ta gói lại những thứ này cho cô nương."
"Được." Cố An Nhiên thản nhiên trả lời.
Chưởng quây cầm lấy cái vòng tay dùng răng cắn một cái.
Khẳng định là vòng vàng có chất lượng vô cùng tốt, lập tức nhanh nhẹn gói hạt giống lại.
Vốn nếu là thái bình thịnh thế mua tất cả hạt giống trong cửa hàng này thì cái vòng vàng lớn kia có thể không đủ.
Nhưng năm nay mất mùa không có ai trông trọt, những hạt giống này cùng với nện trên tay còn không bằng bán đi.
"Nhanh lên, ta còn phải đi."
Cố An Nhiên nhìn tình hình bên cửa hàng lương thực đối diện, có chút lo lắng thúc giục nói.
Chưởng quầy lay thê tử mình dậy để hỗ trợ, cuối cùng cho toàn bộ hạt giống vào trong ba bao tải lớn đưa cho Cố An Nhiên.
Sau khi đoàn người Lý Kim Quang phân xong lương thực mua được đặt lên xe đẩy nhỏ thì tìm đến Cố An Nhiên.
Lúc này Cố An Nhiên đã không còn ở cửa hàng hạt giống mà là đi ra từ trong con hẻm nhỏ.
Trong tay cầm một túi nhỡ, còn hạt giống thì đã được nàng bỏ vào trong không gian ở nơi không có ai thấy.
Lý Kim Quang chỉ vào túi trong tay Cố An Nhiên hỏi: "Ngươi mua hạt giống sao?"
"Ừ”" Cố An Nhiên gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận