Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 403: Ham Ngam Nơi Hậu Viện (1)

Chương 403: Ham Ngam Nơi Hậu Viện (1)Chương 403: Ham Ngam Nơi Hậu Viện (1)
Đại Cường ngẩng đầu nghi hoặc hỏi: "Đại bá này, người đang than thở cái gì? Hiện giờ bên ngoài khắp nơi nổi lửa chiến tranh, nạn đói hoành hành, ngôi làng nhỏ này đang hưởng thụ những ngày rất hạnh phúc đấy."
Lão thôn trưởng mím môi nói: "Hầy! Hạnh phúc thì hạnh phúc, nhưng mỗi mùa xuân hàng năm người bán hàng rong sẽ tới một lần, chúng ta cần bổ sung một ít hạt giống ngũ cốc và rau củ, nhưng năm nay hắn đã trễ ba bốn ngày."
Một người khác tiếp lời: "Thôn trưởng, đường núi lại bị sạt lở à? Vậy chúng ta chẳng khác nào bị nhốt trong cái thôn này."
"Chứ còn gì nữa? Người bên ngoài không vào được, chúng ta cũng không ra được."
Đại Cường nghĩ, họ còn phải đến Viên Châu, vội hỏi: "Thôn trưởng, đường ra thôn ở hướng nào?”
Trưởng thôn chỉ về phía nam, lại cúi đầu thở dài một hơi.
Đại Cường thầm nghĩ hỏng rồi, vì hắn ta xem bản đồ của Đào Vọng Đường, qua thôn này đúng là còn phải đi về phía nam.
Thế là hắn ta nhanh chóng múc hai thùng nước rồi về nhà trúc phía tây. Về tới nhà, hắn ta ồn ào nói: "An Nhiên cô nương, hỏng rồi!"
Cố An Nhiên đang chuẩn bị đồ ăn sáng, nghe Đại Cường nói vậy thì nhíu mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Đại Cường vừa đổ nước trong thùng vào vại nước vừa nói: "Ta vừa đi múc nước, nghe người trong thôn nói đường ra thôn bị chặn rồi, ta hỏi đường thì thấy vừa đúng là hướng nam. Mấy ngày nữa không phải chúng ta sẽ đi con đường đó sao?"
"?" Cố An Nhiên nhướng mày như thể rất hứng thú với lời Đại Cường nói, thậm chí còn bỏ việc mình đang làm xuống.
"Bọn họ còn nói gì nữa?" Cố An Nhiên nhìn như thờ ơ tiếp tục hỏi.
"Bọn họ còn nói người bán hàng lẽ ra phải đến vào tiết xuân, nhưng lần này lại muộn ba bốn ngày. Họ nói có lẽ là do đường ra khỏi thôn bị sạt lở."
An Nhiên cô nương, chúng ta bây giờ làm sao bây giờ?" Đại Cường lo bị nhốt trong thôn này không ra được, bèn hỏi.
"Chờ đi" Cố An Nhiên hời hợt nói hai chữ, lại bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Nàng luôn cảm thấy những lời đám người đó nói với Đại Cường nghe giống như một cái bấy, nàng muốn xem hồ lô của họ rốt cuộc bán thuốc gì*.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
(*) Trong hồ lô bán thứ gì (葫芦里卖的什么)/ Trong ha lô có loại thuốc gì (葫芦里装的什么药): Thành ngữ ám hình dung những hành động cố làm ra vẻ thần bí, nói những lời huyễn hoặc, làm người khác không đoán ra được ý đồ của mình.
Nhưng Đại Cường không biết Cố An Nhiên có ý gì, đành liên tục gãi đầu.
Ăn sáng xong, lão thôn trưởng lại tới, ông ta trông rất nhiệt tình và tốt bụng.
"Cô nương à! Mấy ngày nữa các ngươi phải rời thôn ư? Thật không may, đường núi có lẽ đã bị sạt lở."
"Nếu các ngươi cần dụng cụ để dọn sạch đất đá thì cứ lấy ở cái hầm dưới nhà này là được."
Ông ta chỉ hướng hậu viện của gian phòng phía tây nói.
Cố An Nhiên cười nửa miệng nhìn trưởng thôn hỏi: "Núi lở, các ngươi không lo lắng sao? Thôn làng... không đi dọn à?”
Thôn trưởng cười giải thích: "Chúng ta bây giờ phải lo việc đồng áng, làm xong hết việc trên tay rồi tính sau."
"Hơn nữa, thôn nhỏ chúng ta tự cung tự cấp, không rời thôn cũng được, người bán hàng không vào được cũng không phải vấn đề gì lớn." Cố An Nhiên ngoài mặt lộ ra nụ cười dịu dàng.
Lòng lại thâm nghĩ: Nếu người bán hàng không vào được cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng ngươi vì chuyện người bán hàng mà cố ý thở dài trước mặt Đại Cường lại là vấn đề lớn đấy.
"Lát nữa ta dẫn mọi người xuống hầm, chọn công cụ tiện tay." Cố An Nhiên nói.
Lão thôn trưởng vừa nghe Cố An Nhiên muốn dẫn mọi người xuống hầm, nụ cười trên mặt càng sâu.
Ông ta luôn miệng phụ họa: "Tốt nhất là tự mình đi chọn một cái, vì dụng cụ tiện tay làm việc mới hiệu quả."
Cố An Nhiên mớm lời cho ông ta: "Thôn trưởng nói rất đúng."
Lão thôn trưởng ngượng ngùng khoát tay: "Nếu không có chuyện gì thì ta đi làm việc đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận