Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 632: Động Thủ Đánh Công Chúa. (2)

Chương 632: Động Thủ Đánh Công Chúa. (2)Chương 632: Động Thủ Đánh Công Chúa. (2)
Thật ra trong lòng công chúa Trữ Nhạc rất sợ Cố An Nhiên, cho nên sau khi cung nữ thuyết phục, nàng ấy cũng không ở lại lâu mà rời khỏi thư phòng.
Cung nữ vốn tưởng nàng ấy thật sự muốn về cung, lại phát hiện công chúa Trữ Nhạc lại tìm một cái đình bên hồ nước ngồi xuống.
Cung nữ nghỉ ngờ hỏi: "Công chúa điện hạ, sao người không rời đi?"
Công chúa Trữ Nhạc kiêu ngạo nói: "Chẳng lẽ, bản công chúa thật muốn về nhà tìm phụ hoàng giúp đỡ sao?”
"Không phải ngươi không biết, địa vị của mẫu thân ta không cao, phụ hoàng lại đông nhi nữ, người cũng không coi trọng ta."
"Nếu bản công chúa trở về, để người ta phát hiện ta tới phủ Vũ An tướng quân phủ gây chuyện, sợ rằng bọn họ sẽ nhân cơ hội làm loạn, chỉ sợ đến lúc đó mẫu thân lại gặp phiền toái!"
Cung nữ có chút lo lắng nói: "Công chúa định xử lý như thế nào? Chờ đại tướng quân về, đi cáo trạng với hắn sao?"
Công chúa Trữ Nhạc cười có chút tự giêu nói: "Cáo trạng? Đại tướng quân còn cho phép nàng ta tùy ý tiến vào thư phòng. Nếu cáo trạng mà không có chứng cứ, hắn nhất định sẽ đứng về phía nữ nhân kia."
Cung nữ hỏi: "Vậy công chúa điện hạ muốn làm gì?"
Công chúa Trữ Nhạc nghiêng đầu mỉm cười với cung nữ: "Vậy thì để chuyện nàng ta bắt nạt bàn công chúa có bằng chứng không phải được rồi sao?"
"Ngươi đi tìm hiểu một chút, khi nào đại tướng quân sẽ trở về. Nhân tiện bảo nha hoàn trong phủ mang chút trà bánh lên đây."
"Sau đó để bọn họ đứng xa xa hầu hạ."
Cung nữ lập tức hiểu được ý tứ của công chúa Trữ Nhạc, cười nói: "Vâng, công chúa điện hạ, nô tỳ hiểu."
Khoảng một canh giờ sau, mọi việc công chúa Trữ Nhạc nói đã được sắp xếp xong.
Cố An Nhiên liếc mắt nhìn đồng hồ cát, đoán Dạ Tu Mặc chắc là cũng sắp trở về.
Nàng đặt cuốn sách lên thư án của Dạ Tu Mặc, đứng dậy đi ra ngoài.
Bên cạnh đình hóng mát bên hồ là con đường duy nhất từ thư phòng đi ra sân trước, Cố An Nhiên không thể tránh khỏi lại đụng phải công chúa Trữ Nhạc lần nữa.
Cố An Nhiên nhìn chung quanh một cái, liền biết công chúa Trữ Nhạc sợ là lại sắp giở trò. "Ngươi còn chưa đi? Còn chờ gì nữa? Định hãm hại người sao?" Cố An Nhiên khoanh tay, nhíu mày.
Công chúa Trữ Nhạc đứng dậy khỏi ghế đá, chậm rãi đến gần Cố An Nhiên nói: "Ngươi là người ro gan nhất mà bản công chúa từng gặp."
"Nhưng chẳng bao lâu nữa, ngươi sẽ sợ đến mất mật."
"Chỉ sợ công chúa không có bản lĩnh này." Cố An Nhiên vẫn là vẻ mặt lạnh lùng.
Công chúa Trữ Nhạc ghét nhất chính là vẻ mặt này của Cố An Nhiên.
Dựa vào cái gì, con tiện nhân này lại mạnh mã hơn so với một công chúa đường đường như nàng ấy?
Hai người giằng co một lúc, công chúa Trữ Nhạc thoáng nhìn thấy một bóng đen đang đến gần, khóe miệng nở ra một nụ cười.
Nàng ấy nắm lấy tay Cố An Nhiên bằng cả hai tay, nói: "Thật sao? Vậy tiện nhân ngươi cứ thử rồi sẽ biết."
Từ khóe mắt Cố An Nhiên, nàng đã sớm nhìn thấy Dạ Tu Mặc đang đi tới chỗ này...
Trên mặt nàng hiện lên một nụ cười giễu cợt, những nữ nhân trong thâm cung này cũng chỉ biết giở trò hèn hạ như vậy.
Công chúa Trữ Nhạc ra vẻ đắc thắng, nhìn Cố An Nhiên đầy khiêu khích rồi ngả người ra sau.
Để đề phòng bị Cố An Nhiên kéo lại, nàng ấy dùng hết sức lực ngã về phía sau.
Nhưng điều nàng ấy không ngờ tới chính là Cố An Nhiên không mảy may nghĩ cách giữ lại, thậm chí còn giống như vô cùng ghét bỏ lắc tay một cái, ném thẳng nàng ấy xuống hồ nước!
Công chúa Trữ Nhạc trợn tròn mắt, chưa kịp kêu lên tiếng nào đã ngã "tõm" xuống nước.
Bởi vì Cố An Nhiên dùng sức, nàng ấy bị ném xuống chỗ sâu trong hồ nước, hoàn toàn không thể đứng vững được.
Đầu nàng ấy liên tục ngóc lên,Cứu mạng... Ung uc ung ục... Cứu mạng, ta không biết bơi!"
Cung nữ sửng sốt một lúc rồi lập tức hét lớn: "Người đâu, tới đây mau! Công chúa điện hạ rơi xuống nước rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận