Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 762: Lén Lut Xuất Phát (2)

Chương 762: Lén Lut Xuất Phát (2)Chương 762: Lén Lut Xuất Phát (2)
Cố An Nhiên nhìn Đại Cường cả mặt đầy râu ria lún phún, trông ra như già đi vào tuổi, miệng mấp máy, cuối cùng lại không nói gì.
Nàng đi theo phía sau Đại Cường tiến vào trong nhà.
Trong tiểu viện này, không còn sự nào nhiệt như hàng ngày, mà thanh lãnh lạnh lão, trên mặt Mạt Nương cũng không còn treo nụ cười nữa, chỉ miễn cưỡng chào hỏi với Cố An Nhiên, đến cả đám nhỏ dường như cũng cảm nhận được không khí trầm lặng trong nhà, cũng yên tĩnh hơn không ít.
Đại Cường miễn cưỡng mím môi nói: "An Nhiên, hôm nay cô tới chơi với mấy đứa nhỏ sao?"
Cố An Nhiên lắc đầu nói: "Không phải, ngươi cùng ta đi Tây Chiêu một chuyến, bí mật thôi, không được nói cho bất cứ ai khác."
"Sao vậy?" Tim Đại Cường nhảy một cái, trong lòng có một dự cảm không tốt.
"Du Nương bị người Tây Chiêu đưa đi rồi." Cố An Nhiên không giấu diếm nói thẳng.
Đại Cường nghe lời này xong, hai tay nắm chặt thành quyền, bộ dáng cực lực nhẫn nhịn.
Nhị Cường thích Du Nương biết bao, Đại Cường có ngốc đến mấy thì cũng biết. Nhị Cường ... sợ là đã không còn rồi, nhưng hắn ít nhất cũng phải bảo vệ được người đệ ấy thích.
"Được." Đại Cường không nghĩ nhiều mà đồng ý luôn.
Hắn ta căn bản chưa từng nghĩ tới, đi Tây An có bao nhiêu nguy hiểm, chỉ nghĩ phải bảo vệ người mà đệ đệ hắn yêu.
Cố An Nhiên vỗ vỗ vai Đại Cường, Tối nay ta sẽ tới tìm ngươi."
"Còn về Mạt Nương, ngươi nhớ phải nói rõ với nàng ấy, đừng để cho nàng ấy phải lo."
Đại Cường vẻ mặt trịnh trọng gật gật đầu. "Được."
Cố An Nhiên nghĩ nghĩ, rồi để lại mười thỏi bạc: "Chúng ta cũng không biết có thể về kịp trước tết hay không, nên cho mấy đứa nhỏ tiền mừng tuổi trước, ngươi nhận đi."
Ngày bình thường, Đại Cường trước giờ đều sẽ không tuỳ tiện nhận tiên của Cố An Nhiên.
Nhưng mà lần này hắn ta không từ chối, trực tiếp nhận lấy.
Bởi vì, lân này đi Tây Chiêu, hắn cũng không biết bản thân còn có thể bình an trở về hay không.
Để lại cho Mạt Nương nhiều tiền một chút, cũng coi như là lưu lại chút bảo hiểm cho mẹ con các nàng. ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Ban đêm, Cố An Nhiên lén lút đứng dậy trong tẩm điện của mình, vận dụng dị năng không gian, ngựa quen đường cũ mà rời khỏi phủ Thành Chủ.
Nàng đi đến một thị vệ cũng không phát giác.
Rồi lại dùng cách tương tự, đi đến khu rừng bên ngoài thành Kính Hồ rồi mới dừng lại.
Đại Cường có thể tuỳ ý ra vào thành Kính Hồ, cho nên hắn có thể đường hoàng đi ra ngoài.
Đợi sau khi bóng người Đại Cường di xa rồi, Dạ Tu Mặc cùng Cố Thẩm Diệp đứng trên tường thành mới đối mắt nhau một lát.
Cố Thẩm Diệp cưng chiều nói: "Thôi được rồi, chọc tức Nhiên Nhiên không phải chuyện tốt gì, †a âm thâm phái người theo muội ấy vậy."
Dạ Tu Mặc tiếp lời nói: "Thị vệ tinh nhuệ của ta cũng đã phái đi rồi."
Cố Thẩm Diệp vỗ vỗ vai Dạ Tu Mặc, không nói mà hiểu, hai người một trước một sau xuống khỏi lầu cổng thành.
Đại Cường chạy bộ đến nơi đã hẹn, nhìn thấy Cố An Nhiên sớm đã đợi ở đó rồi.
"An Nhiên, để cô đợi lâu rồi."
"Vừa mới tới." Cố An Nhiên đáp lại một tiếng.
"An Nhiên, nếu phó thành chủ cùng Dạ thành chủ đều không muốn để cô đi Tây Chiêu Quốc, thì sẽ đặc biệt sắp xếp người canh phòng không để cho cô ra ngoài rồi, cô ra ngoài bằng cách nào thế?" Đại Cường tò mò hỏi
Cố An Nhiên vẻ mặt thần thần bí bí nói: " Người tài đương nhiên có diệu kế"
Đại Cường thấy Cố an Nhiên không có ý muốn nói thì cũng không cưỡng cầu: "An Nhiên, bây giờ chúng ta đi Tây Chiêu bằng cách nào, cưỡi ngựa sao.
Cố An Nhiên hơi hơi nghiêng đầu, nhìn về bóng tối sâu hút trong rừng, sau đó khoé miệng kéo lên một nụ cười xấu xa.
"Quá chậm."
"Ngân Dại" Cố An Nhiên gọi to một tiếng.
Thân ảnh Ngân Dạ nhanh như chớp xuất hiện trước mặt Cố An Nhiên, rồi quỳ phục trước mặt nàng.
Cố An Nhiên xoa xoa lông sau gáy Ngân Dạ, sau đó nàng ngồi lên trên lưng Ngân Dạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận