Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 524: Trâm Cài Đầu Cho Quý Phi (2)

Chương 524: Trâm Cài Đầu Cho Quý Phi (2)Chương 524: Trâm Cài Đầu Cho Quý Phi (2)
Cố An Nhiên nói: "Quả thật Thúy Hoa không dễ nghe bằng Chi Chỉ, ta sẽ tiếp tục gọi muội là Chỉ Chi, coi như là nhũ danh vậy.
Chi Chi ngoan ngoãn gật đầu: "Được!"
Cố An Nhiên đưa thực đơn tới trước mặt Chi Chi nói: "Bọn ta đều rất vui khi muội quay về, bữa ăn hôm nay coi như là tiệc đón gió tẩy trần tiếp đón muội. Muội thích cái gì thì cứ gọi, tất cả sẽ do An Nhiên tỷ tỷ bỏ tiền."
Chi Chi liếc nhìn hai ca ca của mình, sau khi thấy cả hai ca ca đều gật đầu mới gọi món.
Thế nhưng nàng ấy cũng không gọi món gì quá đắt mà đều là những món ăn bình dân.
Chỉ một lát sau, Vị Ương Lâu đã bưng hết đồ ăn lên...
Đại Cường, Nhị Cường và Chi Chi đều nghiêm tuc ăn cơm.
Đào Vọng Đường và Kiêu công tử nói về chuyện kinh doanh buôn bán, còn Cố An Nhiên lại nghiêm túc nghe Kiều công tử nói chuyện mục đích là để tìm ra cơ hội làm ăn gì đó.
Chỉ tiếc bữa ăn đã gần xong mà nàng cũng không nghe ra được có cơ hội làm ăn nào.
Cho nên Cố An Nhiên đang tính chủ động xuất kích.
Nàng mỉm cười hỏi Kiều công tử: "Ta nghe nói ngọc lưu ly bán rất chạy ở Tuyên Thành?”
Kiều công tử mỉm cười trả lời: "Cũng phải tùy vào tình hình."
Cố An Nhiên khách sáo nói: "Ta muốn nghe chỉ tiết"
Kiều công tử nghiêm túc giải thích: "Mọi người đều biết Hoàng Thượng của chúng ta rất thích ngọc lưu ly."
"Trước đây ngọc lưu ly bình thường cũng rất được ưa chuộng, nhưng sau này Lý tổng quản đã sưu tầm ra được một số ngọc lưu ly có kiểu dáng khá hiếm nên ngọc lưu ly bình thường cũng đã trở thành đồ dù có người muốn trả giá cũng không có ai mang ra bán."
Cố An Nhiên hiểu rõ gật đầu, sau đó nàng lại hỏi: "Vậy nếu như trong tay có ngọc lưu ly thì nên đi tới nơi nào để thử vận may?"
Kiều công tử không nói thẳng địa điểm mà hỏi ngược lại: "Trên tay cô nương có ngọc lưu ly tốt sao?"
Cố An Nhiên nhướng mày nói: "Nghe ý của Kiều công tử thì chắc hẳn huynh cũng có thể thu nhận nhỉ?"
"Đúng là có thể, thế nhưng ta không biết khi nào cô nương có thể mang da ra cho ta xem thử." Kiều công tử vẫn nở nụ cười. Vừa nói dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa dồn dập.
"Thiếu gia, không hay rồi! Xảy ra chuyện lớn!"
Là giọng nói của tên sai vặt mà Kiều công tử đưa tới.
Kiêu công tử nghe thấy tiếng của tên sai vặt thì không vui nói: "Ấp a ấp úng như vậy còn ra thể thống gì?"
"Có chuyện gì còn không nhanh nhanh vào đây nói!"
Gã sai vặt vừa nghe thì lập tức đẩy cửa đi vào.
Kiều công tử nhíu chặt lông mày nói: "Có chuyện gì ngươi cứ nói di
Gã sai vặt hơi ngẩng đầu nhìn mọi người sau đó lại cúi đầu, bộ dáng giống như rất khó nói.
Kiều công tử lại xua tay nói: "Ngươi cứ nói!"
Gã sai vặt nhắm mắt lại nói: "Công tử, không phải An Khang quận vương muốn chúng ta làm một chiếc trâm cài độc nhất vô nhị cho Quý phi làm lễ vật sinh thần hay sao?"
Kiều công tử gật đầu nói: "Đã làm nhiều ngày như vậy rồi, không phải chiếc trâm cài đó cũng sắp hoàn thành rồi sao? Có thể xảy ra chuyện gì?"
Gã sai vặt nói: "Có một thợ thủ công đã vô tình làm gãy chiếc trâm cài đó rồi, bây giờ mà làm lại chỉ e là không kịp, giờ chỉ có thể xem mua ở nơi khác có được không thôi." Vẻ mặt ôn nhuận của Kiều công tử cũng lập tức trở nên lo lắng: "Ngươi nói cái gì? Làm gãy rồi?"
Đào Vọng Đường cũng đã từng là nhân vật làm ăn buôn bán lớn, hắn cũng biết đây là một chuyện rất khó lường nên cũng lo lắng cho tình hình của Kiều công tử.
Nếu như đã muốn làm một chiếc trâm cài đầu độc nhất vô nhị, vậy thì rất khó tìm được món để thay thế.
Cố An Nhiên thấy Kiều công tử đang loay hoay lo lắng mới hỏi: "Không biết một chiếc trâm cài ngọc trai lưu ly màu tím có tính là độc nhất vô nhị hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận