Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 950: Quân Binh Vây Thành (1)

Chương 950: Quân Binh Vây Thành (1)Chương 950: Quân Binh Vây Thành (1)
Ở Vô Ngân quốc nhiều ngày như vậy, nàng đã phát hiện ra bọn họ không có thói quen phơi muối.
Khỏi cần phải bàn ve việc muối quan trọng như thế nào đối với Nam Nguyệt quốc.
Nếu có thể bao một vùng biển nông ở đây để phơi muối thì nàng sẽ không còn phải lo lắng về muối ăn nữa.
Rốt cuộc, việc khai thác muối cuối cùng sẽ cạn kiệt.
Từ góc độ của Quốc vương Vô Ngân, yêu cầu của Cố An Nhiên có chút kỳ lạ.
Vì ở vùng nước nông chỉ có nhiều nhất là một số loài cá biển, tôm, sò ốc hến không quý giá.
Mà trên đồi núi Nam Nguyệt của họ, không chỉ có thể tìm được đủ loại sơn hào và thú săn mà còn có thể gieo trồng lương thực và rau xanh.
Cho dù nhìn nhận giao dịch này như thế nào, thì Vô Ngân quốc cũng coi như là kiếm được lời hơn.
Nếu nói là vì nể mặt Duyệt Nhi, ông ta hiển nhiên cũng không tin.
Tuy thế nhưng mà, vì Nữ Vương Nam Nguyệt đã đề cập đến, việc cho thuê một vùng biển cũng không có vấn đề gì, miễn là nó có lợi cho Vô Ngân quốc.
Suy cho cùng, thứ phong phú nhất ở Vô Ngân quốc chính là biển cả vô biên.
Vì vậy, Quốc vương Vô Ngân đã sẵn sàng đồng ý với điều kiện của Cố An Nhiên.
"Được rồi, ta đồng ý với đề nghị này của Nữ hoàng."
Cố An Nhiên nói thêm: "Trên đồi trồng lúa và lúa mì không dễ dàng gì, nhưng ta có thể cung cấp một ít khoai lang cho quốc vương."
"Khi đó những thứ trồng trên núi rừng có thể được sử dụng không lãng phí."
"Nó cũng có thể được sử dụng làm nơi săn bắn của quốc vương."
"Được, được, được... Quốc vương Vô Ngân cười đến là vui vẻ.
"Khụ khu khụ khu khụ...' Bởi vì kích động quá nên hắn không khỏi đứng lên ho khan.
Đôi mắt xinh đẹp của công chúa Hoa Duyệt tràn ngập sự lo lắng sâu sắc: "Phụ thân, người không sao chứ?"
Quốc vương Vô Ngân dường như có ý muốn đuổi công chúa Hoa Duyệt đi, hắn xua tay nói với nàng: "Gần đây ngươi không phải tâm tư đều đặt ở ngự phòng sao? Vậy ngươi còn không mau đi xem đầu bếp nấu các món ăn của Nam Nguyệt như thế nào?" "Bữa trưa, phụ vương muốn chiêu đãi Nữ hoàng bằng những món ngon đặc sắc của Nam Nguyệt!"
Nói xong, Quốc vương Vô Ngân nhìn nàng như muốn lấy lòng nói: "Thật vất vả ta mới tìm được một đầu bếp có thể nấu món Nam Nguyệt thật ngon, hy vọng Nữ hoàng sẽ thích."
Tuy nhiên, Cố An Nhiên đã muốn ăn hải sản tươi sống từ lâu rồi!
Nàng cười và nói: "Quốc vương, ngài không cần phải phiền phức như vậy. Ta đã quen với ẩm thực của nước ngài và còn khá thích nó."
Quốc vương Vô Ngân ngập ngừng hỏi: "Vậy đổi thành một bữa hải sản đại yến thì sao? Ta cũng nghĩ nữ hoàng đã chán ăn những món ăn ở Nam Nguyệt rồi."
"Tuỳ theo sự an bài của quốc vương." Cố An Nhiên khách khí mỉm cười.
Quốc vương Vô Ngân đã hiểu Cố An Nhiên, nhìn sang Hoa Duyệt công chúa nói: "Ra lệnh cho nhà bếp đổi món trong bữa trưa thành tiệc hải sản”
công chúa Hoa Duyệt khe cau mày nói: "Nhưng phụ, thân thể của người thực sự không sao chứ?"
Quốc vương Vô Ngân xua tay nói: "Ngươi hãy nghe lời ta, đi nhanh đi...
Hoa Duyệt mặc dù lo lắng cho tình trạng thân thể của phụ hoàng nhưng vẫn ngoan ngoãn đi tới phòng ăn của cung điện.
Cố An Nhiên làm sao có thể không biết Quốc vương Vô Ngân cố ý đuổi Hoa Duyệt đi?
"Nếu ngài còn có điều gì muốn nói, xin mời nói thẳng, nàng nói thẳng vào vấn đề.
Quốc vương Vô Ngân cười khổ nói: "Thành thật mà nói với Nữ hoàng, ta e rằng cơ thể của mình sẽ không thể chống đỡ được bao lâu nữa."
"Sau này nếu có người ức hiếp Hoa Duyệt, thỉnh cầu Nữ hoàng nể giao tình bấy lâu nay, giúp nàng phân xử."
"Ta thực sự không quan tâm liệu Duyệt Nhi có thể kế nghiệp làm người lãnh đạo đất nước hay không. Ta chỉ mong muốn nó có được cuộc sống bình yên hạnh phúc."
Cố An Nhiên không đồng ý ngay yêu cầu của Quốc vương Vô Ngân mà hỏi: "Tại sao quốc vương không giúp công chúa Hoa Duyệt giải quyết những vấn đề khó khăn này khi ngài còn ở đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận