Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 610: Du Nương Bị Đánh. (1)

Chương 610: Du Nương Bị Đánh. (1)Chương 610: Du Nương Bị Đánh. (1)
Nhà của hắn ta ở Tuyên Thành cũng không kém gì phủ đệ của các vương phủ, mặc dù hắn ta là thái giám nhưng trong nhà vũ cơ và tiểu thiếp còn nhiều hơn các vương phủ bình thường, hắn ta còn có một chính thất phu nhân, gọi Vũ phu nhân.
Vị Vũ phu nhân này vì quan hệ với Lý Anh luôn hoành hành bá đạo ở Tuyên Thành, nhưng các quý tộc ở Tuyên Thành đều bởi vì quyền lực của Lý Anh mà không dám làm gì nàng ta, nếu chịu thiệt trong tay nàng ta cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Người bình thường nếu rơi vào tay Vũ phu nhân sẽ càng thêm thê thảm.
Lý Anh vừa trở về phủ, quản gia trong phủ đã cúi đầu khom lưng chào hỏi: "Tổng quản đại nhân, ngài về nhà rồi."
"Phu nhân còn chưa nghỉ ngơi, nói muốn đợi ngài trở về, ngài định qua chỗ phu nhân hay đi đi nơi khác?"
Lý Anh trừng mắt nhìn quản gia: "Không có mắt nhìn, chuyện này còn cần hỏi sao? Đương nhiên là đi gặp phu nhân."
Sở dĩ Vũ phu nhân có thể trở thành phu nhân của Lý Anh, nhận hết ân sủng như vậy là có chút thủ đoạn.
Nàng ta không chỉ có vẻ ngoài rất quyến rũ, còn rất cởi mở, có thể phối hợp với Lý Anh làm nhiều trò biến thái, cho nên Lý Anh cực kỳ thỏa mãn về mặt tâm lý, đối xử với nàng ta vô cùng ân sủng.
"Vâng vâng vâng, đến chỗ phu nhân." Người quản gia vuốt chân chó phụ hoa.
Lý Anh lấy lại bình tĩnh, hỏi: "Trong lúc ta không ở Tuyên Thành đi, mọi chuyện trong nhà vẫn ổn chứ?"
Quản gia thành thật trả lời: "eu tốt! Chỉ là ngài cũng biết tính tình của phu nhân, đã đắc tội với mấy tiểu thư quý tộc ở Tuyên Thành."
"Nhưng bây giờ ngài quyền thế ngập trời như vậy, bọn họ cũng không dám nói gì."
Lý Anh lại có chút kiêu ngạo nói: "Đắc tội thì cứ đắc tội, chỉ cần phu nhân vui vẻ là được."
Khi họ đến trước tiểu viện của Vũ phu nhân, quản gia hô một tiếng: "Phu nhân, tổng quản đại nhân đã về rồi."
Nói xong, hắn ta rất thông minh nói với Lý Anh: "Tổng quản đại nhân, nô tài cáo lui trước."
Lý Anh hướng quản gia xua tay nói: "Được, ngươi lui ra đi."
Quản gia vừa mới lui ra, Vũ phu nhân từ trong phòng đi ra, nàng ta ăn mặc hết sức mát mẻ, bên trong mang một cái yếm màu đỏ có thêu hoa rất mê hoặc, bên ngoài khoác một cái áo mỏng màu đỏ nhạt, đường cong cơ thể ẩn ẩn hiện hiện. . Bởi vì biết Lý Anh sẽ trở về, nàng ta thậm chí còn trang điểm rất kỹ.
Vừa nhìn thấy Lý Anh, nàng ta đã ra vẻ chạy ảo vào vòng tay của Lý Anh, sau đó ôm lấy eo hắn ta.
"Phu quân, cuối cùng chàng cũng về rồi. Mấy ngày nay ta mong nhớ chàng đến héo mòn."
Cách gọi phu quân này khiến Lý Anh rất hưởng thụ, dù sao hắn ta cũng là hoạn quan, nhưng Vũ phu nhân lại đối xử với hắn ta như một nam nhân bình thường.
Lý Anh ôm eo Vũ phu nhân, sau đó bế ngang nàng ta lên: "Thật không? Phu quân xem thử, ngươi có gầy đi thật không?”
Sau đó, cửa tiểu viện Vũ phu nhân đóng lại, trong phòng thỉnh thoảng vang lên những âm thanh dâm dục.
Ngày hôm sau.
Cố An Nhiên thức dậy trên giường Dạ Tu Mặc, khi tỉnh giấc, Dạ Tu Mặc đã không còn ở bên cạnh nữa.
Hắn còn để lại cho nàng một tờ giấy: "An An, bây giờ ở Tuyên Thành, ngươi muốn làm gì thì làm, tất cả đã có ta lo."
Nghĩ đến, Dạ Tu Mặc chắc cũng đã biết, nàng cùng Tĩnh vương và Lý Anh có chút khúc mắc.
Nàng bước ra khỏi phòng, nha hoàn đang đợi bên ngoài mỉm cười nói: "Phu nhân, người đã thức dậy rồi à? Đại tướng quân đã lệnh chuẩn bị món ăn người thích nhất, nô tỳ dẫn người đến đại sảnh”
Cố An Nhiên nhướng mày nói: "Phu nhân?"
Nha hoàn thản nhiên nói: "Đương nhiên rồi, người chắc chắn sẽ là tướng quân phu nhân của chúng ta, bởi vì đại tướng quân của chúng ta bình thường không gần nữ sắc."
Ăn sáng xong, Cố An Nhiên nói với tiểu nha đầu đang di theo: "Ta muốn ra ngoài xử lý một số việc, tối nay có thể không về, ngươi nhớ báo với chủ nhân ngươi một tiếng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận