Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 912: Rời Xa (2)

Chương 912: Rời Xa (2)Chương 912: Rời Xa (2)
Công chúa Hoa Duyệt ngắm nhìn cái bụng ngày càng tròn trịa của Cố An Nhiên rồi nói: "Nữ hoàng tỷ tỷ, đợi tỷ sinh bé con, dẫn bọn họ cùng tới Vô Ngân quốc chơi đi."
"Phụ vương đã đặc biệt dặn dò trong lá thư gửi cho muội, bảo muội mời tỷ tới."
"Được!" Cố An Nhiên đáp lại.
Một chuyến đi đến Vô Ngân quốc vốn cũng nằm trong kế hoạch của nàng, nhưng trước mắt nàng đang mang thai, không thể đi đâu được.
"Đến lúc đó, muội nhất định sẽ dẫn tỷ và bé con đi ăn đồ ngon nhất chỗ chúng ta." Công chúa Hoa Duyệt kích động nói.
Trong khi Công chúa Hoa Duyệt đang nói chuyện, Cố An Nhiên bảo Trương Ngưng mang đến một bộ trang sức hồng ngọc.
Bộ trang sức này không giống với những bộ trang sức được bán với số lượng lớn cho Thái tử Tây Chiêu, cho dù là ở thời đại của nàng, cũng chỉ có người của gia tộc lớn mới mua nổi, thuộc loại đồ gia truyền.
"Be hạ, đồ được tới rồi ạ. Trương Ngưng đưa chiếc hộp đựng đẹp de tới trước mặt Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên nhận lấy chiếc hộp, mở nắp, đưa đồ vật bên trong cho Công chúa Hoa Duyệt. "Muoi tới đây da lâu, cái này tặng cho muội, cũng xem như là tấm lòng của ta."
Công chúa Hoa Duyệt nhìn thấy món trang sức hồng ngọc có chất lượng cực tốt này, liên tục cảm ơn: "Đa tạ Nữ hoàng tỷ tỷ."
Nàng ấy không hề do dự mà nhận lấy món quà từ Cố An Nhiên.
Tính nết không hề câu nệ này cũng chính là điều mà Cố An Nhiên thích ở nàng ấy.
Sau khi nhận viên ngọc, nàng ấy lấy ra một cái vò đưa cho Cố An Nhiên: "Chỉ là quà chia tay muội muốn tặng Nữ hoàng tỷ tỷ mà thôi."
Cố An Nhiên cầm lấy, nhìn thấy bên trong có những viên ngọc trai đen tròn đều.
Ngọc trai như vậy có giá trị không nhỏ ở thời đại này, nàng hiểu rất rõ.
Tiểu công chúa này cũng là một người cực kỳ khí phách.
Hai người cùng nhau dùng bữa tối, nhưng Công chúa Hoa Duyệt vẫn không thấy Cố Thẩm Diệp, thậm chí Cố Thẩm Diệp cả đêm cũng không có trở vê Vương phủ.
Bao gồm Dạ Tu Mặc và các đại thần của triều Nam Nguyệt, đều có mặt ở trong sảnh lên triều.
Ngày hôm sau, mặc dù Công chúa Hoa Duyệt cực kỳ không nðỡ, nhưng rốt cuộc cũng theo người phụ vương phái tới, rời khỏi phủ Nhiếp chính vương.
Trước khi rời đi, nàng ấy còn tặng cho quản gia đã chăm sóc nàng ấy mấy ngày nay một viên ngọc trai trắng.
Lên chiếc xe ngựa xa hoa, cả người nàng ấy uể oải, nhưng thỉnh thoảng lại vén rèm xe nhìn về phía sau xe.
Nhưng phía sau xe chẳng có gì ngoại trừ bụi mù vó ngựa bắn tung tóe...
Hoa Nguyệt công chúa không khỏi cảm thấy vành mắt đau xót...
Cố Thẩm Diệp, người đã sống trong cung mấy ngày, cuối cùng cũng xong xuôi công việc, rời hoàng cung trở về phủ Nhiếp chính vương.
Vừa trở về, hắn ta liền cảm giác Vương phủ hình như đã thay đổi, luôn thấy thiếu thiếu cái gì đó...
Nghĩ kỹ, Cố Thần Nghiệp hiểu rằng thiếu đi giọng nói vui tươi của Công chúa Hoa Nguyệt, trong chốc lát hắn ta có chút không quen.
Trở về tẩm điện của mình, phát hiện một chiếc túi thơm xanh lam nằm trên bàn.
Hắn ta chậm rãi bước tới, cam túi thơm lên nhìn, ghét bỏ nói: "Xấu quát"
Sau đó, tùy ý đặt túi thơm vào hộp gấm ở đầu giường.
Trong chiếc hộp gấm này còn cất ảnh gia đình bốn người họ và ảnh hồi nhỏ của Cố An Nhiên.
Mắt thấy đã đến tháng chín, con đường với Tây Chiêu đã được thi công được vài ngày.
Do địa hình giữa Tây Chiêu và Nam Nguyệt phức tạp nên việc xây dựng không phải là chuyện dễ dàng, việc thăm dò tốn khá nhiều thời gian.
Cố An Nhiên càng ngày càng không muốn cử động, do tháng lớn, ngay cả chân cũng bắt đầu phù lên.
Dạ Tu Mặc giao việc ở thành Mặc An cho Ám Minh, tranh thủ thời gian xử lý việc triều chính, phần lớn thời gian đều ở bên cạnh Cố An Nhiên.
Tháng chín âm lịch, thời tiết đã trở nên mát mẻ hơn nhưng Cố An Nhiên vẫn sợ nóng, dễ đổ mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận