Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 552: Tien Rat Tu Do, Da Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (1) Từ Tuyên thành đến dưới chân núi của thành

Chuong 552: Tien Rat Tu Do, Da Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (1) Từ Tuyên thành đến dưới chân núi của thànhChuong 552: Tien Rat Tu Do, Da Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (1) Từ Tuyên thành đến dưới chân núi của thành
Kính Hồ, bọn họ chỉ mất hai mươi ngày.
Mặc dù trên đường đi gặp phải lác đác vài người Khương và một số tên cướp, đều được Cố An Nhiên hoá giải dễ dàng để đi qua.
Đến chân núi của thành Kính Hồ, Đại Cường không thể tin nổi mà dụi dụi đôi mắt: "Ôi trời oil Sao mới mấy tháng không gặp, mà trấn Kính Hồ đã trở thành như thế này rồi."
Cố An Nhiên lại không kinh ngạc lắm: "Có ca ca của ta ở đấy, tất nhiên là thay đổi nhiều rồi!"
Thành Kính Hồ của lúc này, không còn là thị trấn nhỏ ẩn nấp ở trong rừng nữa rồi.
Tường thành của nó cao chót vận tận nơi mây mù lượn lờ, nhưng mà bên ngoài tường thành vẫn còn để lại cây cối, dùng để làm cơ quan và cái bấy.
Hơn nữa chỗ chiếm được không còn giống như trước kia, chỉ là chiếm được một mặt của một phần đồi núi, mà là dựa vào địa hình có hình chữ 3% lan rộng dần ra phía xung quanh.
Đại Cường tiếp tục nói: "Đại ca đây là tìm được biết bao nhiêu người từ bên ngoài đến đây, mới có thể xây nên bức tường thành như thế này." "Bây giờ ta vô cùng to mò, hiện nay bên trong có dáng vẻ như thế nào rồi."
Cố An Nhiên hất cằm lên chỉ vào lối vào: "Vào trong xem thử, là biết được ngay."
Sau khi bọn họ đi qua cơ quan làm từ cây cối, liền đến được cổng thành.
Cổng thành này được xây rất đồ sộ, rực rỡ, cổng vào có hai đội binh sĩ trông coi ngay ngắn.
Mấy binh lính này, không phải là người của Âm Tần, Cố An Nhiên không quen biết.
Các binh sĩ nhìn thấy Cố An Nhiên, chỉnh tê đồng thanh nói: "Bái kiến thành chủ đại nhân."
Cố An Nhiên cười nhạt một cái nói: "Các ngươi biết ta sao?"
Binh sĩ cầm đầu cung kính nói: "Đúng vậy, phó thành chủ đã cho bọn ta nhìn qua bức chân dung của người."
Cố An Nhiên khát tay nói: "Um ừm, trông coi cổng thành cho tốt, không thể thiếu sự cẩn thận của các ngươi được."
Nói xong, dẫn Đại Cường bọn họ bước vào cổng thành.
Nhưng mà vừa bước vào cổng thành thì Cố An Nhiên liên ngây ra, bởi vì đây căn bản đã không còn là dáng vẻ lúc nàng rời đi nữa, trên núi dưới núi chỉ có một con đường, bây giờ nơi này, có rất nhiều còn đường giao nhau. Thấy Cố An Nhiên bối rối, một vị binh sĩ vô cùng chu đáo nói: "Thành chủ đại nhân, bên trong thành Kính Hồ này có nhiều thay đổi lớn, để ta dẫn đường cho người."
"Làm phiền rồi." Cố An Nhiên gật nhẹ đầu nói.
Dù sao, một thành chủ của thành Kính Hồ như nàng, cũng không thể nào ở trong thành của chính mình, đi hỏi bách tính trên khắp con phố làm thế nào để đến phủ thành chủ chứ?
Nghĩ đến bức tranh đó liền cảm thấy có hơi buồn cười.
Binh sĩ đó nói: "Thành chủ đại nhân, ta sẽ dẫn người đến phủ thành chủ, phó thành chủ đã mong người quay về từ lâu rồi."
Cố An Nhiên hỏi: "Ngươi có biết nhà của Đào Vọng Đường lão bản ở đâu không?”
Binh sĩ đó dường như vô cùng quen thuộc với Đào Vọng Đường: "0 ồ, người nói phủ đệ của Đào lão bản sao? Ta biết nó ở đâu, thành chủ muốn đi đến đó trước sao?"
Cố An Nhiên gật đầu: "Ừm, có một số thứ phải đưa cho hắn."
Đào Vọng Đường nhìn thấy phản ứng này của binh sĩ, đôi mắt vốn dĩ không to lại híp nhỏ lại, cười hỏi: "Vị đại ca này, sao mà ngươi biết được Đào lão bản vậy?"
Binh si đó cũng không kiêng de, trực tiếp nói: "Ồ, là như thế này, chúng ta xây dựng tường thành, đường đi bên trong còn có một số cửa hàng bao gồm cả phủ thành chủ, đều tốn không ít tiền, số tiền này cũng may mà có cả nhà Đào lão bản."
Đào Vọng Đường vừa nghe, suýt nữa đã trợn trắng mắt, nhưng mà miễn cưỡng nhịn lại, tự véo vào bản thân mình nói: 'Không phải trong nhà Đào lão bản không có tiền sao? Lấy đâu ra tiền chứ?"
Binh sĩ cười nói: "Chỉ là không có tiền mặt mà thôi, nhưng mà Đào lão bản có nhiều bằng hữu, có mấy người ngày trước từng hợp tác cùng ngài ấy đến thành Kính Hồ của chúng ta, trong tay bọn họ đều là tiền mặt, toàn bộ đều là Đào lão bản đảm bảo, phó thành chủ mới có thể lấy được tiền."
Bạn cần đăng nhập để bình luận