Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 957: Muốn Bọn Chúng Chết Thế Nào? (2)

Chương 957: Muốn Bọn Chúng Chết Thế Nào? (2)Chương 957: Muốn Bọn Chúng Chết Thế Nào? (2)
Trái tim treo ngược của Quốc Chủ Vô Ngân Quốc vào thời khắc nhìn thấy Công chúa Hoa Duyệt mới xem như được thả xuống.
Ông một tay kéo Công chúa Hoa Duyệt vào trong lòng nói: "Duyệt Nhi, con bình an vô sự thật là tốt."
"Chẳng phải Phụ Vương đã bảo con ngoan ngoãn đợi bên người ta sắp đặt đừng có chạy loạn sao, sao con lại không nghe lời thế?" Ông hơi trách móc nói.
Vốn dĩ, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc sợ không giữ được nước, nên sắp xếp người dẫn Công chúa Hoa Duyệt thông qua mật đạo tới Nam Nguyệt.
Nhưng mà Công chúa Hoa Duyệt không muốn rời xa Quốc Chủ Vô Ngân Quốc, đến giữa đường tự ý tìm một lý do quay trở lại.
Mà vô cùng không may lại rơi vào tay thủ hạ Đảo Chủ Liên Đảo.
Nàng ấy cũng biết, bản thân để cho Phụ Vương phải lo lắng, mếu máo xin lỗi: "Phụ Vương, con sai rồi, sau này con đều nghe lời người."
Quốc Chủ Vô Ngân Quốc xua tay nói: "Thôi được rồi, con không sao là được."
"Khụ khu khụ khụ...' Đang nói chuyện, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc lại ho kịch liệt.
Công chúa Hoa Duyệt vội vàng vỗ lưng Quốc Chủ, nhưng lần này ông lại không hề đỡ đi chút nào như những lần trước.
"Phụt..." Ông phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, trộn lẫn vào nhau.
Cục diện nhất thời trở nên hỗn loạn, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc được đỡ vào tẩm cung của mình.
Sau khi thái y bắt mạch cho ông, thì nhìn công chúa Hoa Duyệt lắc đầu.
"Công chúa, thần vô năng, vẫn mong công chúa chuẩn bị tốt." Ông ta quỳ rạp xuống đất nói.
Công chúa Hoa Duyệt vốn đang cố nhịn không khóc, lúc này nước mắt bỗng trào ra, nhỏ tiếng khóc nức nở.
Cố Thẩm Diệp nhìn một chút tình trạng Quốc Chủ Vô Ngân Quốc, đứng trước mặt thái y hỏi: "Quốc Chủ đây là bị bệnh lao sao?"
Thái y gật gật đầu, cung kính đáp: "Đúng vậy! Đã được một đoạn thời gian rồi."
Cố An Nhiên gật đầu, bệnh lao ở cổ đại là khó trị, nhưng trong không gian của nàng có nhiều thuốc như vậy, có lẽ là không vấn đề gì.
Nàng nhìn xem Hoa Duyệt, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai nàng ấy nói: "Đừng khóc, sẽ không có chuyện gì đâu, ngươi đưa người ra ngoài trước.'
Công chúa Hoa Duyệt lúc này không quan tâm đau buồn nữa, đôi đồng tử xinh đẹp có chút mê mang:
"Nữ Hoàng tỷ tỷ, tỷ muốn làm gì?"
Cố An Nhiên nhẫn nại giải thích: "Ca ca của ta cũng là một đại phu, hắn muốn toàn lực thử sức một lần xem sao."
Công chúa Hoa Duyệt nặng nề gật đầu nói: "Được, Nữ Hoàng tỷ tỷ, vậy ta dẫn người ra ngoài."
Nàng ấy căn bản không hỏi tại sao trị liệu lại muốn tất cả mọi người phải ra ngoài, mà tin tưởng Cố Thẩm Diệp và Cố An Nhiên vô điều kiện. Nàng ấy lau sạch nước mắt trên mặt, hướng về người trong tẩm điện vung tay nói: "Tất cả các ngươi theo Bổn Công Chúa ra ngoài."
Thái y cùng một vài đại thân bảo vệ cho Quốc Chủ Vô Ngân Quốc có chút lo lắng nói: "Công chúa, cái này sợ là không được thoả đáng lắm?"
"Nhỡ đâu Quốc Chủ có chuyện gì muốn giao phó, cũng không thể giao phó cho người ngoài..."
Công chúa Hoa Duyệt thu lại vẻ mặt yếu đuối ban nãy, lạnh lùng trừng mắt nhìn vị đại thần kia một cái nói: "Phụ Vương bây giờ vẫn còn sống, ngươi nói như vậy là có ý gì?"
"Nơi này không có người ngoài, mỹ nhân ca ca và Nữ Hoàng tỷ tỷ là người mà ta có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng."
"Đừng nói những lời thừa thãi nữa, mau cùng †a ra ngoài." Công chúa Hoa Duyệt tức giận xong, mọi người đều theo nàng ra ngoài rồi.
Tuy rằng có vài đại thân hoặc là đảo chủ trong lòng có không phục, nhưng cũng chỉ có thể im miệng.
Bọn họ xem như nhìn ra rồi, vị tiểu Công chúa này cho dù không còn Quốc Chủ chống lưng cho thì cũng ôm được cái đùi to này của Nam Nguyệt rồi.
Đợi sau khi người rời đi hết, Cố An Nhiên đóng cửa lớn lại, dẫn theo Cố Thẩm Diệp tiến vào trong không gian.
Không lâu sau, Cố Thẩm Diệp liền mang theo một đống thuốc thang cùng vật tư y tế trở ra.
Quốc Chủ Vô Ngân Quốc cũng được truyền nước biển.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Bạn cần đăng nhập để bình luận