Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 841: Đánh Cờ (2)

Chương 841: Đánh Cờ (2)Chương 841: Đánh Cờ (2)
"Lần này ta sửa quan chế tương đương với động đến lợi ích của tất cả thế tộc, bọn họ phản kháng kịch liệt cũng là có lý."
"Nhưng, ta muốn sửa gì vậy nhất định phải sửa”
"Bọn họ phản kháng cũng vô dụng, lần này trước để bọn họ quỳ giảm bớt nhuệ khí."
Cố Trầm Diệp vuốt cằm: "Được, ta đã biết."
Cố An Nhiên trâm mặc một lát rồi lại nói: "Ca ca, chuyện xây dựng trường học, thuỷ lợi có thể sắp xếp được rồi."
"Còn có khảo hạch thành chủ của các thành hàng năm cũng có thể thu xếp."
"Sửa đổi luật pháp của Nam Nguyệt Quốc cùng chỉnh lại đăng ký hộ tịch, toàn bộ đều có thể sắp xếp được."
Cố Trầm Diệp hơi ngẩn ra, cười nói: "Hiện giờ Nam Nguyệt Quốc mới được thành lập không lâu là thời điểm có rất nhiều việc cần xử lý, lúc này lại giải quyết toàn bộ những chuyện phức tạp sợ là bọn họ sẽ lo liệu không hết việc?”
Cố An Nhiên cười giống như tiểu hồ ly: "Đó là chuyện của bọn họ, ta chỉ quan tâm đến kết quả!"
Nàng đã hạ quyết tâm, khiến cho những đám quan viên nhàn nhã này nếm thử chút mùi vị tăng ca.
Dạ Tu Mặc đối với chủ ý này của Cố An Nhiên cũng rất đồng ý.
Hai người hắn cùng Cố Trầm Diệp công việc bận rộng, nói chuyện một lúc thì đi ra ngoài.
Những quan viên sau khi quỳ trong triều hai canh giờ, Trương Ngưng thử thăm dò hỏi: "Be hạ, người bên ngoài đã sắp không trụ được, có mấy cựu thần sợ là sắp té xỉu."
Tuân Thu Anh lại không quan tâm nói: "Đám bọn họ ép bệ hạ, cho dù té xỉu vậy cũng là xứng đáng!"
Trương Ngưng mở miệng nghĩ muốn nói tiếp lại phát hiện hiện giờ thân phận của bản thân là nữ quan, nên giống như Tuân Anh Thu tất cả đều lấy tâm ý của bệ hạ là chủ.
Cho nên, nàng hạ quyết tâm không nói giúp cho người cha đang oán hận của mình, từ trước đến nay hắn ngang ngược bây giờ vừa lúc ăn cái giáo huấn.
Cố An Nhiên khoát tay áo nói: "Phân phó ý quan đứng ở cửa triều đợi lệnh, lại sai người đưa chút nước trà cùng đồ ăn đến."
"Bọn họ muốn quỳ thì để bọn họ quỳ.' Nàng lạnh lùng nói.
Tuân Anh Thu chắp tay nói: "Vâng, bệ hạ, vi thần đi làm ngay." Giải quyết xong, khi Tuân Anh Thu xuất hiện ở trên triều, những quan viên đã sắp không trụ nổi giống như thấy được hy vọng.
"Tuân đại nhân, bệ hạ muốn qua đây sao?" Cảm xúc đám cựu thần này có chút kích động.
Tuân Anh Thu lạnh mặt nói: "Be hạ đang bận việc."
"Nhưng bệ hạ nhớ đến các vị đại nhân phái y quan qua đây, nếu thân thể chư vị đại nhân có chỗ nào không khoẻ cứ việc kêu y quan lại đây trị liệu cho."
"Một lúc nữa thiện phòng cũng sẽ đưa lên nước trà cùng điểm tâm, các vị đại nhân tuỳ tiện dùng."
Những người đó muốn hỏi lại Tuân Anh Thu nhưng nàng lại không muốn trả lời cho đám cổ hủ này, trực tiếp đi ra chỉ chừa một cái bóng cho bọn họ.
Đám cựu thần này có chút sa sút tinh thân nói: "Này này này... nói vậy là có ý gì?”
"ý của bệ hạ chính là để cho chúng ta muốn quỳ bao lâu thì quỳ bấy lâu sao?" Trương Ngự Sử nói.
"Ai... không ngờ một nữ tử còn trẻ tuổi như bệ hạ lại khó chơi như vậy."
"Bệ hạ làm như vậy là để chúng ta lại chỗ này, chúng ta quỳ cũng không được mà đi cũng không xong. Trương Ngự Sử cắn răng nói: "Đương nhiên phải tiếp tục quỳ, chúng ta cũng không thể thoả hiệp."
Các vị đại nhân phụ hoạ theo sau đó lại quỳ thẳng tắp trong sảnh triều.
Khi thiện phòng đã chuẩn bị xong nước trà điểm tâm cùng trái cây bưng đến sảnh triều, Trương Ngự Sử cũng không hỏi ý kiến của những người khác, xua tay nói: "Các ngươi đưa mấy thứ này đi đi, báo cho bệ hạ ta quyết tâm chờ."
Người thiện phòng cũng không bắt buộc bọn họ ăn, đưa những đồ ăn trên bàn đi.
"Ọc gc ọc...' Lúc này trong sảnh triều đều là tiếng các đại thần đói bụng.
Thậm chí có vài vị cựu thân ánh mắt nhìn Trương Ngự Sử có chút ai oán.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Bạn cần đăng nhập để bình luận