Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 113: Thit Vit Xao Mang Chua UN

Chuong 113: Thit Vit Xao Mang Chua UNChuong 113: Thit Vit Xao Mang Chua UN
Nhưng khi nhìn vào bên trong, vẫn là một màu đen khiến da đầu tê dại.
Cố An Nhiên dẫn đầu đi vào trong sơn động, người trẻ tuổi đi theo phía sau nàng dùng mồi lửa đốt cây đuốc.
Nhưng cái này động quá lớn, phạm vi chiếu sáng của cây đuốc thật sự rất có hạn, căn bản thấy không rõ tình huống bên trong.
Cố An Nhiên móc ra một cây đèn pin ánh sáng mạnh từ trong túi vải đay, chiếu vào sâu trong động...
Ti mỉ kiểm tra một lần, không phát hiện có mãng xà hay các thứ linh tinh gì đó, tương đối an toàn.
Một đống người trẻ tuổi đi theo phía sau nàng trợn tròn mắt, nhưng mà bọn họ không dám hỏi nhiều.
Chỉ có Đại Cường thật thà nói: "An... An Nhiên cô nương, trên tay ngươi là cái gì? Vì sao lại sáng như vậy?”
Cố An Nhiên còn chưa kịp trả lời, Nhị Cường liền chủ động giải thích giúp nàng.
"Ngươi ngốc thật, nhất định cái này là ngọn nến ở quốc gia kia của An Nhiên cô nương." Vẻ mặt Đại Cường đầy hâm mộ: "Ngọn nến ở chỗ kia của bọn An Nhiên cô nương thật là sáng."
Cố An Nhiên cũng không để tâm tới Lý Đại Cường.
Nàng cầm một cái đèn pin chiếu khắp hang động một vòng, còn tiện tay rắc một chút thuốc bột đuổi côn trùng, làm như vậy sẽ an toàn hơn một chút.
Sau khi làm xong những chuyện này nàng mới bảo Lý Kim Quang dẫn mọi người vào trong, bọn họ cũng tìm cho mình một nơi thích hợp để trải vải bạt và đệm lên.
Cố An Nhiên cũng thế, nàng chọn một chỗ trũng xuống trong hang động để trải vải bạt lên.
Sở dĩ nàng chọn chỗ này là vì bên cạnh không thể trải vải bạt lên nữa nên không gian sẽ khá độc lập.
Hơn nữa vì ở trong hang động nên những thôn dân khác cũng không trải thêm vải bạt lên kiêng ba chân để làm chỗ giấu đồ, chỉ có Cố An Nhiên vẫn dùng vải bạt để tạo ra một không gian khá riêng tư.
Thấy tất cả mọi người đều đã thu xếp ổn thỏa, Lý Kim Quang mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng bọn họ vẫn chưa nghỉ ngơi được vì bọn họ còn phải nhóm lửa nấu cơm nhưng ở đây đến cả một cây củi để đốt cũng không có.
"Người lớn tuổi và trẻ nhỏ sẽ ở lại trong động để trông đồ đạc của mọi người, đợi sau khi ngớt mưa, những người trẻ ra ngoài đốn củi với ta."
Mặc dù hang động này có thể che gió che mưa nhưng vẫn có chút ẩm ướt nên ban đêm phải nhóm lửa mới được.
Nhưng trong khoảng thời gian này rất nhiều người không tránh được mưa đã bắt đầu có dấu hiệu bị nhiễm phong hàn rồi.
Cũng may là có Mạt nương giúp hái thuốc và sắc thuốc nên tình trạng của bọn họ mới không trở nên xấu hơn.
Cố An Nhiên nghĩ mặc dù bên trong hang động này khá rộng rãi nhưng miệng hang lại không quá lớn.
Nếu là có thể làm một cửa để ra vào thì buổi tối cũng không cần phải đề phòng dã thú.
Ít nhất có thể giúp mọi người yên tâm hơn một chút , hơn nữa người lớn tuổi và trẻ con ở lại trong động cũng sẽ an toàn hơn.
Nàng nhìn vê hướng Lý Kim Quang nói: "Thôn trưởng, lát nữa khi ra ngoài đốn củi nhớ để lại vài người trẻ tuổi ở lại động, nếu không lỡ như có dã thú thì những người lớn tuổi và mấy đứa trẻ sẽ không đối phó được."
"Còn nữa, lát nữa ta sẽ đi tìm mấy khối đá lớn một chút để chặn hơn nửa cửa hang động lại, phần còn lại có thể tìm cây mây và cây cối để làm thành một cái cửa nhỏ, như vậy ban đêm sẽ an toan hon .
"Được, nha đầu An Nhiên, nghe ngươi hết." Lý Kim Quang gật đầu liên tục trả lời.
Mọi người đợi khoảng nửa canh giờ thì cơn mưa to bên ngoài cuối cùng cũng ngừng lại.
Nhị Cường ở lại trong hang động để phụ trách bảo vệ người già và trẻ nhỏ.
Đại Cường cùng với đám người Lý Kim Quang đi ra ngoài đốn củi và tìm rau dại, còn Cố An Nhiên đi về hướng có nhiều đá.
Không bao lâu sau nàng đã dời được năm sáu tảng đá lớn tương đối bằng phẳng rồi xếp chồng lên để chặn hai phần ba cửa hang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận