Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 775: Xung Đột Ở Biệt Viện (1)

Chương 775: Xung Đột Ở Biệt Viện (1)Chương 775: Xung Đột Ở Biệt Viện (1)
Thái tử Tây Chiêu cũng không giận, cười nói: "Nhưng mà năm nay ngươi đã đến tuổi cập kê, sớm muộn thì cũng phải gả cho người ta."
"Ca ca của ngươi sau này phải mang quân đi đánh trận, tướng quân phủ lớn như vậy cũng chỉ có một mình cha ngươi ở đấy, đến một người hợp ý cũng không có."
Cô nương mím môi, muốn phản bác nhưng lại phát hiện không tài nào phản bác nổi, chỉ đành cúi đầu ăn cơm.
Bữa cơm này vô cùng ngượng ngùng, sau khi ăn xong thái tử và Hồng Uy tướng quân cùng con trai của hắn ta vào thư phòng bàn chuyện.
Tiểu nữ nhi nhà tướng quân và Du Nương còn có Cố An Nhiên cùng nhau đi đến hậu viện.
Vừa đến hậu viện của phủ thái tử, tiểu cô nương liền nói: "Công chúa điện hạ, trong hậu viện này có một đám hạ nhân, cho dù chúng ta chơi đùa cũng không tận hứng. Chi bằng đuổi hết bọn họ đi, chúng ta tự mình chơi nhé?”
Du Nương thần sắc thản nhiên nói: "Cứ làm theo lời tiểu thư nói là được."
Sau đó nàng ấy liền khoát tay áo với những người hầu hạ ở hậu viện, nói: "Các người lui ra hết đi, nơi này tạm thời không cần các người hầu hạ."
Đám người hầu đáp lại một tiếng sau đó liền lui khỏi hậu viện.
Trong lúc nhất thời, trong hậu viện rộng lớn như thế chỉ còn lại ba người Cố An Nhiên, Du Nương và tiểu cô nương.
Nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của tiểu cô nương liền biến mất, thay vào đó là một gương mặt ngỗ ngược.
Nàng ta lướt qua người Du Nương, đi thẳng đến trước mặt của Cố An Nhiên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi đừng mơ tưởng làm mẫu thân ta.”
"Phì!" Cố An Nhiên nghe thấy lời này liền không khỏi bật cười thành tiếng.
Nàng cười giễu cợt nói: "Tiểu cô nương, phụ thân của ngươi không có mị lực lớn như thế, từ trước đến nay ta không phải kiểu người bụng đói ăn quàng.'"
"Ta càng không thích làm mẫu thân của tiểu cô nương khó ưa như ngươi."
Vốn dĩ ấn tượng của tiểu cô nương với Cố An Nhiên vô cùng không tốt đẹp. Bởi vì mẫu thân của nàng ta từng nói, nữ nhân có bề ngoài đẹp de đều không phải là người tốt lành gì. Vẻ đẹp của nữ nhân trước mặt là lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy suốt nhiều năm như vậy.
Thế nên chỉ dựa vào bề ngoài mà Cố An Nhiên đã biến thành kẻ ác trong tim tiểu cô nương.
Đương nhiên bởi vì bề ngoài nên tiểu cô nương cũng không có bao nhiêu hảo cảm với Du Nương, nhưng vì kiêng kị thân phận công chúa của nàng ấy, chút chán ghét này tiểu cô nương chỉ có thể kìm nén trong lòng.
Không ngờ tiểu cô nương không giữ nổi bình tĩnh, bị Cố An Nhiên châm chọc như vậy liền muốn giáo huấn nàng ngay lập tức.
"Ngươi nói năng lỗ mãng, vũ nhục ta cũng thôi đi, còn vũ nhục cả phụ thân ta, bổn tiểu thư phải giáo huấn ngươi cho thật tốt."
Tiểu cô nương này dù sao cũng xuất thân từ phủ tướng quân, không giống với mấy vị thiên kim đại tiểu thư chỉ biết tát người kia.
Nàng ta lùi lại vài bước, lúc cách Cố An Nhiên một khoảng liền rút chiếc roi mềm bên hông xuống, không chút lưu tình quất thẳng về phía mặt của Cố An Nhiên.
Nàng ta làm vậy là vì nóng lòng muốn hủy đi gương mặt này của Cố An Nhiên.
Nhìn thấy tiểu cô nương ra tay tàn nhẫn, Cố An Nhiên thu lại nụ cười trên mặt, vươn tay bắt lấy sợi roi mềm đang bay tới.
"Tiểu cô nương, tuổi tác của ngươi không lớn lắm, nhưng tâm địa lại rất ngoan độc."
Bởi vì lực của nàng quá lớn, chiếc roi liền tuột khỏi tay của tiểu cô nương kia, Cố An Nhiên nắm lấy sợi roi đánh trả.
Vừa hay cũng vung vào mặt của tiểu cô nương kia.
Tiểu cô nương bi đánh cho mông lung, sau một khắc sửng sốt, nức nở khóc lớn.
Thế nhưng lúc nước mắt rơi qua vết thương vừa bị đánh liên khiến nàng ta đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Vậy nên nàng ta căn bản không dám khóc nữa, chỉ liên tục gào thét ở đấy.
"Muội muội, ngươi làm sao thế?" Đang gào thét hăng say thì trong hậu viện đột nhiên vang lên thanh âm quen thuộc của Nhị Cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận