Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 738: Đến Tận Cửa Để Xin Lỗi q) |

Chương 738: Đến Tận Cửa Để Xin Lỗi q) |Chương 738: Đến Tận Cửa Để Xin Lỗi q) |
Bởi vì Cố An Nhiên có chút thời gian rảnh rỗi, thỉnh thoảng cùng với Vương lão thái thái và những người khác tụ tập, có lúc còn đích thân chỉ dẫn Đại Bảo và A Từ luyện võ, những ngày tháng của nàng trôi qua khá nhàn nhã.
Nhưng mà, sau vài ngày rảnh rỗi thì có người tim đến tận cửa.
Thị vệ canh giữ phủ thành chủ đến tận cửa thư phòng của Cố An Nhiên bẩm báo: "Thành chủ đại nhân, Đào Vọng Đường nói muốn gặp người."
Cố An Nhiên khoanh tay, dựa vào lưng ghế, nhấc lên mí mắt nói: "Không phải hắn đang bận kiếm tiền sao? Sao lại đến đây vào lúc này?"
Rồi tự lẩm bẩm với chính mình: "Bây giờ cũng không phải là thời điểm phân chia lợi nhuận mà."
Nói xong, xua tay ra hiệu về phía thị vệ canh gác phủ thành chủ, nói: "Vậy thôi, ngươi mời hắn vào đi."
Người thị vệ chắp tay cung kính đáp: "Vâng, thưa Thành chủ."
Chỉ trong chốc lát, Đào Vọng Đường đã được thị vệ dẫn tới thư phòng của Cố An Nhiên.
Hắn rất lễ phép, thậm chí nụ cười còn có chút ninh nọt, nói: "Tham kiến thành chủ đại nhân." Cố An Nhiên tùy ý chỉ vào chiếc ghế phía dưới nói: "Ngồi đi."
Đào Vọng Đường cũng không dám quá phận, lịch sự đến gần ghế, ngồi xuống rồi nói: "Cảm ơn thành chủ ban thưởng chỗ ngồi!"
Cố An Nhiên buồn cười liếc nhìn Đào Vọng Đường: "Được rồi, thị vệ đã rời đi rồi, đừng có làm những trò vô nghĩa này nữa.”
"Ngươi đến tìm ta là vì chuyện gì?"
Đào Vọng Đường là một người bận rộn, bình thường đều là phải đi làm những việc cơ mật, nếu không có việc gì thì hắn sẽ không đặc biệt đi đến phủ thành chủ một chuyến.
Nghe Cố An Nhiên hỏi, Đào Vọng Đường thở dài nói: "Ừ, bây giờ trong thành có nhiều người hơn, trong đó có rất nhiêu thương nhân mà ta không quen biết, cũng có một số mở tửu lầu, nên cạnh tranh là điều khó tránh khỏi."
"Ngươi muốn ta đứng ra giúp ngươi chuyện này?" Cố An Nhiên hơi nghiêng người về phía trước hỏi.
Bởi vì tửu lầu mà nàng và Đào Vọng Đường cùng mở không tiết lộ với bên ngoài rằng đó là tuu lâu của thành chủ mà được điều hành dưới danh nghĩa cá nhân của Đào Vọng Đường, nên đó là lý do Cố An Nhiên hỏi câu hỏi này.
Đào Vọng Đường mỉm cười vui vẻ, xua tay nhanh chóng: "Thành chủ đại nhân, ta không yêu cầu ngươi giúp ta cạnh tranh không lành mạnh."
"Nhưng, ông chủ của Bách Vị Trai không chỉ ác ý buôn bán với giá thấp mà còn bắt đầu đua giá với ta, đã thế còn tìm người bôi nhọ tửu lầu của chúng ta."
Ánh mắt Cố An Nhiên lạnh lùng hỏi: "Bôi nhọ bằng cách nào?"
Đào Vọng Đường xòe tay nói: "Chang qua cũng chỉ là những thủ đoạn cũ rích đó mà thôi, ông ta tìm một tiểu nhị ở tửu lầu của chúng ta, đóng giả là một thực khách đến tửu lầu của chúng ta ăn uống, ăn được một nửa thì ôm bụng kêu đau, thậm chí còn nôn mửa."
"Mặc dù lúc đó ta đã mời đại phu đến tửu lầu nhưng thực khách đó thực sự là có bệnh. Có điều ta có thể đảm bảo rằng không phải là do ăn đồ ăn ở tửu lầu của chúng ta gây nên."
"Những người khác cho rằng tửu lầu của chúng ta có vấn đề, hôm nay tửu lầu không một bóng người."
Cố An Nhiên cảm thấy chuyện này không bình thường. Dù sao Đào Vọng Đường cũng là người từ khi sinh ra đã bắt đầu chơi bàn tính và học buôn bán. Không lí nào hắn không thể giải quyết được chuyện nhỏ như vậy.
"Thế nào, chuyện này ngươi không xử lý được sao? Có phải còn có nguyên nhân nào khác không?" Cố An Nhiên nói thẳng vào vấn đề. Quả nhiên, Đào Vọng Đường nhìn thấy Cố An Nhiên hỏi chuyện này, hắn liền không còn có vẻ do dự khi nói chuyện nữa.
"Thành chủ đại nhân, người quả thật anh minh."
"Các thương nhân trong thành này được chia thành ba phái. Một phái có mối quan hệ với ta, được ta tiến cử gia nhập vào đây."
"Còn một phái được tổ chức tự phát bởi các thương nhân rải rác, phái này không có gì đáng sợ"
"Phái còn lại, là... là được Phó thành chủ mời từ bên ngoài về để phát triển thành Kính Hồ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận