Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 854: Chỉ Có Một Mình Nàng q)

Chương 854: Chỉ Có Một Mình Nàng q)Chương 854: Chỉ Có Một Mình Nàng q)
"Vạn nhất đêm tân hôn người biểu hiện không tốt, không làm được thì bệ hạ sẽ ghét bỏ người."
"Vậy thì, về sau hậu cung bệ hạ năm ngàn mỹ nam, cũng không phải là không có khả năng..."
"Hưul!!"
Ám Minh còn chưa có nói xong, một mũi tên từ trong tẩm điện bay ra, xẹt qua thái dương của hắn ta.
Ngay sau đó, ánh nến trong tẩm điện của Dạ Tu Mặc cùng lúc vụt tắt.
Ngày đại hôn, Dạ Tu Mặc thay hỉ bào đỏ thẫm, đội lên hỉ quan, cưỡi con ngựa trắng, dẫn theo đội hợp tấu lễ nhạc đi về hướng hoàng cung Nam Nguyệt.
Một đường từ phủ Nhiếp Chính Vương đến cổng hoàng cung Nam Nguyệt đều trải thảm đỏ, trên thảm rắc đầy cánh hoa tươi.
Cố An Nhiên dưới sự trợ giúp của thị nữ cũng đã thay xong hỉ phục, vấn tóc, đội lễ quan.
Giờ phút này nàng xinh đẹp không gì sánh bằng, Tuân Thu Anh cùng Trương Ngưng đều nhìn đến ngây người.
Trương Ngưng âm thầm cảm khái: "Không biết khi ta đại hôn, hi phục có đẹp được như thế này hay không!"
Mới vừa dứt câu, bên ngoài đã có lão ma ma đi đến nhắc nhở: "Be hạ, đã sắp đến giờ lành, chúng ta nên chuẩn bị xuất phát."
Cố An Nhiên từ chỗ ngồi đứng dậy, Trương Ngưng cùng Tuân Thu Anh đỡ hai bên nàng, bước lên phượng liễn tiến về điện Hưng Khánh.
Điện Hưng Khánh, là nơi trang nghiêm nhất hoàng cung Nam Nguyệt.
Hoàng đế đăng cơ, đế hậu đại hôn, hiến tế, cùng với công bố ba người đứng đầu cuộc thi khoa cử, đều diễn ra tại nơi đây.
Từ cung Hàm Chương của Cố An Nhiên, một đường ngồi phượng liễn đi tới điện Hưng Khánh, toàn bộ cung điện đều treo lụa đỏ.
Khắp các mái hiên đều treo lồng đèn màu đỏ cùng với lục lạc màu vàng bay phất phới.
Hơn nữa có thể thấy, trên tất cả song cửa sổ đều dán đầy chữ hỉ đỏ rực.
Ngay cả con đường phượng liễn đi qua, toàn bộ đều trải thảm đỏ.
Cố An Nhiên hơi có chút đau lòng, trong lòng thâm nói: "Cái này quá là tốn kém, Nam Nguyệt quốc đang rất cần tiền."
Dường như Trương Ngưng có thể nhìn thấu tâm tư Cố An Nhiên, thấp giọng an ủi: "Be hạ yên tâm, tuy rằng hôn lễ thanh thế thực to lớn, nhưng lại không tốn bao nhiêu tiền, rất nhiều đồ vật đều là do các phú thương bên ngoài cố ý thêm vào."
"Bọn họ nói, đây là đại hôn của nữ hoàng đầu tiên của Nam Nguyệt chúng ta, tất nhiên không thể quá mức keo kiệt."
Cố An Nhiên: "..."
Phượng liễn ngừng ở cửa điện Hưng Khánh, Cố An Nhiên còn chưa bước xuống phượng liễn, đã thấy Dạ Tu Mặc đứng đợi ở một bên.
Thấy Cố An Nhiên đến, Dạ Tu Mặc cong môi cười, nâng bước đi tới trước phượng liễn, vươn tay về phía Cố An Nhiên.
"An An... Ta đón nàng xuống kiệu."
Thanh âm hắn lưu luyến ôn nhu, ngay cả hắn cũng không nhận thấy được mình có bao nhiêu Vui sướng.
Cố An Nhiên nhìn hắn cười một tiếng, đưa ra một đôi tay trắng nõn sáng bóng.
Vừa xuống kiệu, nhóm nữ quan của Tư Lễ ti lập tức đưa tới một dải lụa đỏ, cung kính nói: "Mời bệ hạ cùng Nhiếp Chính Vương, mỗi người nắm một đầu!"
Chẳng qua là Dạ Tu Mặc cảm thấy như vậy không đủ gần gũi, cho nên không có đưa tay nhận lụa đỏ, mà vẫn nhất định cầm tay Cố An Nhiên như cũ.
Người của Tư Lễ ti nhất thời có chút khó xử nhìn về phía Cố An Nhiên: "Be hạ... Cái này... Là không hợp quy củ!"
Cố An Nhiên lại cảm thấy không có gì không được, lên tiếng: "Không sao, cứ theo ý Nhiếp Chính Vương."
Trong lòng mọi người thầm cảm khái: "Bệ hạ đúng là rất sủng ái Nhiếp Chính Vương!"
Mắt thấy Cố An Nhiên đồng ý, người của Tư Lễ ti cũng không tiếp tục kiên trì nữa.
Giờ lành đã đến, Dạ Tu Mặc cùng Cố An Nhiên đứng sóng vai, mười ngón tay đan vào nhau.
Bọn họ cùng nhau bước qua cánh cửa to lớn ở điện Hưng Khánh, dẫm lên thảm đỏ, một đường xuyên qua loan đài điện Hưng Khánh.
Dọc theo bậc thang, bước lên từng bậc.
Bọn họ nắm tay nhau, đi tới chỗ cao nhất của điện Hưng Khánh, sau đó đồng loạt xoay người, đối diện với tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận