Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 886: Không Ai Có Thể Cướp Đồ Từ Tay Ta (1)

Chương 886: Không Ai Có Thể Cướp Đồ Từ Tay Ta (1)Chương 886: Không Ai Có Thể Cướp Đồ Từ Tay Ta (1)
Rượu lần này là do Nhiên Nhiên đặc biệt đưa cho anh, ở nơi này loại rượu mạnh như vậy còn chưa ủ đủ lâu.
Chính là bởi vì mấy ngày trước Thái tử Tây Chiêu đã nói với mọi người rượu không đủ nồng nên mới đổi thành loại rượu này.
Thái tử Tây Chiêu nhướng mày và nói: "Hy vọng đó là loại rượu yêu thích của ta."
Trong cung Nam Nguyệt, Cố An Nhiên sau khi ăn tối xong liên nôn mửa, Tuân Thu Anh vội vàng từ bên ngoài trở vào.
Trương Ngưng cười trêu chọc: "Thu Anh, sao hôm nay ngươi khác thường ngày như vậy, như vậy thật quá liều lĩnh."
Tuân Thu Anh thậm chí không nhìn Trương Ngưng mà nói thẳng: "Bệ hạ, thần có chuyện muốn nói với người."
Cố An Nhiên đứng thẳng lên, trong mắt rưng rưng nước mắt.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng việc sinh con lại khó đến thế, khó hơn nhiều so với việc đánh đập và giết người.
"Có chuyện gì vậy?" Giọng Cố An Nhiên có chút yếu ớt. Tuân Thu Anh không nói thẳng mà đến gần Cố An Nhiên, thì thầm vào tai nàng vài lời.
Cố An Nhiên không khỏi cau mày, nắm chặt nắm tay.
"Nàng ta chính là đang tìm cái chết."
Trong doanh trại ở ngoại ô thành, bầu trời đã hoàn toàn tối sam, một vầng trăng khuyết treo trên ngọn cây, sao lấp lánh khắp bầu trời.
Tất cả đồ nướng và rau củ đã được chuẩn bị sẵn, tất cả rượu mạnh cũng đã được dọn ra.
Thái tử Tây Chiêu có khả năng uống rượu rất tốt, trong khoảng thời gian này hắn thường thúc Cố Thẩm Diệp với Dạ Tu Mặc uống rượu, bọn họ đã uống rất nhiều.
Nhưng Thập Thất Công chúa của Tây Chiêu đã rời bữa tiệc giữa chừng, nàng ta trở về lêu của mình, ăn mặc cẩn thận.
Tuy nhiên, bộ quần áo nàng ta thay lần này không phải là bộ quần áo mà Thái tử Tây Chiêu đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho, nàng ta đã đến cửa hàng y phục của Nam Nguyệt mua một bộ quần áo giống với quần áo thường ngày của Cố An Nhiên, đặt riêng với thợ may làm cho mình. Cung nữ riêng của nàng ta đã búi tóc giống như Cố An Nhiên và trang điểm tương tự.
Mặc dù mặt trước rất khác nhau nhưng nhìn mặt sau vẫn có thể thấy một số điểm tương đồng. Cung nữ lo lắng nói: "Công chúa, chúng ta thật sự phải làm như vậy sao?"
"Thần cảm thấy ca ca của Nữ hoàng Nam Nguyệt rất tốt, vì sao phải nhắm vào nam nhân của Nữ hoàng?"
Thập Thất Công chúa nộ ra vẻ mặt điên cuồng: "Bởi vì, nàng ta luôn làm cho ta không vui."
"Cho nên, dù có phải chịu hậu quả to lớn, ta cũng sẽ cố gắng hết sức để khiến nàng ta đau khổ."
"Hơn nữa, ta là Công chúa Tây Chiêu, cho dù có làm ra chuyện như vậy, nàng ta cũng không dám lấy mạng của ta!"
Cung nữ riêng của Thập Thất Công chúa muốn mở miệng khuyên nhủ nàng ta lần nữa, nhưng lại im lặng dưới ánh mắt thiếu kiên nhẫn của nàng ta.
Qua một lúc lâu, khi yến tiệc kết thúc, Thái tử Tây Chiêu say khướt, ôm lấy thê thiếp xinh đẹp của mình vào lầu.
Tuy nhiên, ngay khi đến trại, hắn ta đã tỉnh lại, không còn trong tình trạng bối rối đó nữa.
"Nhớ kỹ, giúp công chúa một tay." Hắn ra lệnh cho người của mình.
"Tuân lệnh." Sau khi người đàn ông trả lời, liền biến mất ngay tại chỗ.
Cố Thẩm Diệp với Dạ Tu Mặc trở về lều của mình, dự định tắm rửa xong sẽ đi ngủ.
Dạ Tu Mặc đang ngâm mình trong bồn tắm, chợt nghe thấy tiếng rèm lay động, không vui nói: "Không phải ta đã bảo không cần phải đợi hay sao?"
"Ra khỏi đây nhanh lên!"
Tuy nhiên, bước chân của người nọ vẫn không dừng lại, đi về phía bồn tắm.
Dạ Tu Mặc nắm chặt dao găm trong tay, nhìn qua rèm, thấy bóng dáng và quần áo của người này, hắn mơ hồ cảm thấy có chút giống Cố An Nhiên.
Bất quá Dạ Tu Mặc biết người tới không phải Cố An Nhiên.
Vì gần đây nàng ấy đã mặc quần áo rộng rãi nên hắn dễ dàng nhận ra người đó không phải nàng.
"Ngươi là ai?" Đôi mắt đen láy của Dạ tu Mặc hiện lên vẻ lạnh lùng, con dao găm trong tay đã chuẩn bị sẵn sàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận