Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 663: Ta Có Thể Động Thủ. (2)

Chương 663: Ta Có Thể Động Thủ. (2)Chương 663: Ta Có Thể Động Thủ. (2)
Công chúa Trữ Nhạc lười biếng đứng dậy từ trên giường, vịn tay cung nữ bước xuống, sau đó đi ra ngoài tẩm điện.
Ngũ tiểu thư vừa nhìn thấy công chúa Trữ Nhạc đi ra, đã đứng dậy chào thỉnh an: "Thỉnh an công chúa Trữ Nhạc."
Trữ Nhạc công chúa vội vàng tiến lên mấy bước, đỡ lấy Ngũ tiểu thư đang chuẩn bị cúi người xuống: "Miễn lễ, giữa ngươi và ta cần gì phải đa lễ"
"Ngươi chờ đã lâu chưa?” Công chúa Trữ Nhạc ân cần hỏi han.
Ngũ tiểu thư lắc đầu nói: "Không lâu lắm, đa tạ công chúa điện hạ quan tâm!”
Công chúa Trữ Nhạc nhìn cung nhân mang trà bánh tốt nhất lên, quả thực là rất cẩn thận. Ít ra nàng ấy cũng không thể tùy tiện làm việc gì đuổi đi Ngũ tiểu thư đang có ích cho mình.
Nàng ấy dường như nhớ ra điều gì đó, xua tay vê phía cung nữ nói: "Ta nhớ phụ hoàng đã ban cho mẫu phi nho và dưa ngọt từ Tây Vực, mẫu phi đều đưa hết cho ta, ngươi đi lấy một ít ra cho Ngũ tiểu thư nếm thử."
"Vâng." Cung nhân cụp mắt xuống nói.
Tuy nhiên, trong lòng nàng ta cảm thấy, thứ quý giá như vậy lại đưa cho một thứ nữ trong vương phủ thì thật là quá đáng tiếc, nhưng công chúa đã có lệnh, nàng ta phải tuân theo.
Chỉ trong chốc lát, nho và dưa ngọt đã được dọn ra, một đĩa lớn đầy ắp.
Ngũ tiểu thư nhìn thấy những trái nho và dưa ngọt này không khỏi nuốt nước bọt một cái, mặc dù nàng ấy là tiểu thư vương phủ nhưng mẫu thân xuất thân thấp kém, nàng cũng chỉ có thể dựa vào số bạc hàng tháng mà sống qua ngày, thứ đồ tốt như vậy làm sao tới lượt nàng ấy.
Công chúa Trữ Nhạc nhìn bộ dáng chư thấy chuyện đời của Ngũ tiểu thư, trong lòng thầm giêu cợt nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười.
"Trời nóng quá, ngươi ăn nhiều một chút."
Ngũ tiểu thư cũng không khách khí, cầm một miếng dưa ngọt lên bắt đầu ăn.
"Công chúa Trữ Nhạc, dưa này thật ngọt." Ngũ tiểu thư luôn miệng khen ngợi.
Công chúa Trữ Nhạc cười hào phóng nói: "Ngươi ăn chậm một chút, đĩa lớn như vậy đều là của ngươi!"
Ngũ tiểu thư vui vẻ ăn dưa ngọt và nho Tây Vực, nhưng công chúa Trữ Nhạc lại buồn bã thở dài một hơi.
Ngũ tiểu thư cảm thấy ăn của người thì phải giúp người, tự nhiên muốn chia sẻ nỗi lo lắng với công chúa Trữ Nhạc. Sau khi ăn hết miếng dưa ngọt cuối cùng vào bụng, nàng nghi ngờ hỏi: "Công chúa, tại sao người lại thở dài?"
Công chúa Trữ Nhạc nói: "Còn không phải bởi vì Cố An Nhiên kia sao?"
"Nàng ta không chỉ cướp Vũ An đại tướng quân của ta, mà còn năm lần bảy lượt bất kính với ta, thậm chí còn động thủ với ta."
"Ta thật sự không thể nuốt trôi cục giận này, nhưng mẫu phi và phụ hoàng lại bắt ta phải nhẫn nhịn."
"Bây giờ ta có thể nhịn được, nhưng trong lòng thực sự cảm thấy không vui!"
Ngũ tiểu thư cầm khăn tay do nha hoàn thiếp thân đưa tới lau tay, thản nhiên nói: "Nếu Chiêu Nghi và hoàng bá phụ đã yêu cầu công chúa nhẫn nhịn, vậy thì công chúa cũng nên nhịn đi."
Công chúa Trữ Nhạc cảm thấy không vui khi nghe Ngũ phu nhân nói như vậy.
Nhưng Ngũ phu nhân lại đổi giọng: "Nhưng việc mà công chúa không thể làm, ta có thể động thủ."
Công chúa Trữ Nhạc nghe được lời này, khuôn mặt u ám lại nở nụ cười.
"Ngươi dự định làm như thế nào? Bản công chúa có thể âm thầm phái người giúp ngươi” Công chúa Trữ Nhạc cười nói. Ngũ tiểu thư ghé vào tai công chúa Trữ Nhạc nói ra kế hoạch của mình.
Nghe xong, công chúa Trữ Nhạc nở nụ cười rạng rỡ: "Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ phái người phối hợp với ngươi, làm việc này sẽ tốn không ít bạc. Chuyện này ngươi cũng yên tâm, lát nữa ta sẽ cho lấy năm nghìn lượng bạc cho ngươi."
"Đa tạ công chúa Trữ Nhạc." Ngũ tiểu thư nói lời cảm tạ.
Thật ra Ngũ tiểu thư sao có thể không biết công chúa Trữ Nhạc đang muốn mượn dao giết người, nhưng nàng ấy sẵn sàng làm một con dao trong tay người khác, còn hơn là bị vứt sang một bên không ai để ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận