Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 646: Cơ Hội Đến. (2)

Chương 646: Cơ Hội Đến. (2)Chương 646: Cơ Hội Đến. (2)
Sau khi cùng Cố An Nhiên ăn sáng xong, Dạ Tu Mặc đến triều đình giải quyết công việc, mà hắn đã mang cho Cố An Nhiên trâm cài đầu và đồ trang sức, các loại quần áo giày dép, còn có son phấn bột nước đều được đưa tới.
Nàng nghĩ dù Dạ Tu Mặc có khoa trương đến đâu thì cũng chỉ khoảng chục bộ y phục.
Nhưng bây giờ xem ra nàng đã đánh giá thấp Dạ Tu Mặc.
Nàng nghi ngờ phải chăng Dạ Tu Mặc vừa mới khuân nguyên một con phố chuyên bán những thứ này về đây?
Nếu tên này trở thành hoàng đế thì hành vi của hắn sẽ hoàn toàn là của một hôn quân.
Hai mươi nha hoàn, mỗi người cầm một bộ y phục, đứng ngay ngắn trước mặt Cố An Nhiên để nàng lựa chọn.
Nếu không có bộ nào phù hợp sẽ thay thế bằng lượt tiếp theo.
Cố An Nhiên lựa chọn có chút buồn ngủ, hơn nữa nàng xưa nay luôn thích màu sắc tươi sáng nên chọn bộ y phục màu đỏ.
"Lấy cái đó đi, mấy cái khác bỏ xuống."
Nha hoàn luôn miệng nói,Cố cô nương có dung mạo kiều diễm, bộ váy màu đỏ này chắc chăn là đẹp nhất."
"Đúng vậy, chiếc váy màu đỏ này giống như là một bộ hoàn chỉnh, ngay cả trang sức và giày cũng rất phù hợp."
"Đặt những bộ y phục này ở đây, các ngươi có thể lui xuống." Cố An Nhiên nói.
Sau khi nàng đuổi nha hoàn đi, trở về nhà Đào Vọng Đường một chuyến.
Du Nương đã tỉnh lại nhưng vẫn còn cần tĩnh dưỡng, Cố An Nhiên mua một tiểu nha hoàn về chăm sóc Du Nương.
Nhị Cường đang bán một số đồ dùng không có ở Tuyên Thành, giúp Cố An Nhiên kiếm tiền.
Gần đến giờ ăn tối, Cố An Nhiên tiến vào không gian, thay bộ y phục màu đỏ vào.
Chỉ là nàng không vấn tóc vì không biết cách làm.
Về phần trang điểm, nàng cũng tự làm bằng cách sử dụng mỹ phẩm trong không gian.
Dù sao đồ trang điểm những loại phấn hồng và bột màu thời cổ đại thực sự không được lâu.
Đây là lần đầu tiên Cố An Nhiên trang điểm kể từ khi nàng đến thế giới này, đôi môi đỏ mọng kiều diễm, bộ quần áo màu đỏ khiến nàng càng thêm kiều mị quyến rũ.
Cố An Nhiên trang điểm xong liền rời khỏi không gian, đi đến phòng của mình trong phủ Dạ Tu Mặc.
Nàng vừa mới ngồi xuống, bên ngoài đã có tiếng gõ cửa: "Cố cô nương, còn có một canh giờ nữa là đến cung yến rồi, cho người trang điểm đi thôi."
"Vào đi." Cố An Nhiên nhẹ giọng nói.
Sau khi đám nha hoàn nhận lệnh, họ đẩy cửa vào, nhìn thấy Cố An Nhiên mắt phượng mày ngài thì có chút sững sờ.
Cố An Nhiên nhìn hai nha hoàn đứng bất động ở cửa, cười nói: "Sao các ngươi đứng ngẩn ra vậy? Vào đi."
Lúc này hai nha hoàn mới kịp phản ứng, đi về phía Cố An Nhiên.
Vừa đi, các nàng vừa cảm khái: "Cố cô nương, người thực sự là người đẹp nhất mà nô tỳ từng thấy."
"Ngày thường, người không son phấn cũng đã là một mỹ nữ, cho dù trong cung có rất nhiều quý nhân, cũng không thể so sánh được với người."
"Hôm nay, người trang điểm thế này càng xinh đẹp không gì sánh bằng."
"Lại đây vấn tóc cho ta đi, ta không biết làm thế nào." Cố An Nhiên nói với hai nha hoàn vẫn đang không ngừng tán dương.
Hai nha hoàn đi đến phía sau nàng, bắt đầu phối hợp vấn tóc. Một nha hoàn nhỏ giọng nói: "Không biết đại tướng quân mua phấn hồng và bột màu ở đâu, kiểu trang điểm này trông rất tự nhiên."
Một nha hoàn khác trợn mắt nói: "Nếu biết thì sao chứ? Hạ nhân chúng ta dùng không nổi đâu."
"Cố cô nương, người muốn vấn tóc kiểu gì?"Tiểu nha hoàn đang chải tóc cho Cố An Nhiên nói.
Cố An Nhiên nói: "Chỉ cần búi tóc đơn giản thôi.'
Một nha hoàn khác nói: "Nhưng bộ y phục và cách trang điểm này nếu vấn kiểu tóc phức tạp kiều diễm sẽ càng đẹp hơn!"
"Hơn nữa, hôm nay ở cung yến có mặt công chúa Trữ Nhạc, Cố cô nương nhất định phải hạ thấp được công chúa Trữ Nhạc."
Cố An Nhiên cười yếu ớt nói: "Những chuyện nhỏ nhặt này, sao phải so đo chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận