Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 128: Thăng Cấp Di Năng (1)

Chương 128: Thăng Cấp Di Năng (1)Chương 128: Thăng Cấp Di Năng (1)
Lúc này Cố An Nhiên không chỉ uống nước suối khôi phục thể lực, mà còn hấp thụ một viên tỉnh hạch.
Sau khi hoàn toàn hấp thụ được viên tinh hạch, nàng mơ hồ cảm nhận được năng lượng cường hóa dị năng của mình đang có dấu hiệu đột phá.
Lúc này, nàng không còn cảm thấy đau lòng những viên tinh hạch đó nữa, sau khi hấp thụ liên tiếp hai viên tinh hạch, năng lượng cường hóa dị năng đột phá một bậc lên trung cấp.
Nàng gấp không chờ được muốn thử xem năng lượng cường hóa dị năng trung cấp và sơ cấp có khác biệt lớn như thế nào.
Theo lý mà nói, từ sơ cấp thăng lên trung cấp sẽ là sự thay đổi từ lượng thành chất.
Nàng bước đến gần chiếc Hummer mà mình đã nâng vô số lần, dùng hai tay giữ bên sườn nó và nhận ra rằng mình có thể dễ dàng nhấc chiếc Hummer lên.
Đột nhiên Cố An Nhiên có một ý tưởng lớn mật.
Dùng một tay!
Nàng dùng một tay thử, giống như trước có thể nâng chiếc Hummer lên, chỉ là không tìm thấy trọng tâm. Cho nên chiếc Hummer trên tay lung lay sắp đổ, nhưng thực sự có thể chứng minh, sức mạnh của nàng mạnh hơn trước rất nhiều.
Nhưng nàng đột nhiên hơi hối hận, trước đây lúc mạt thế không có song hệ dị năng cùng phát triển.
Thay vào đó nàng lại tập trung vào dị năng không gian.
Đúng là dị năng không gian của nàng là dị năng phát huy nhất trong ngày tận thế.
Lúc đó, nàng chỉ lo tập trung vào việc thăng cấp dị năng không gian vì một chuyên gia nghiên cứu về dị năng nói rằng dị năng không gian ngoài việc lưu trữ vật phẩm còn có những khả năng khác.
Nhưng nàng không mạnh bằng tang thi cấp cao đó, có thể sử dụng dị năng không gian để tấn công.
Nàng không biết liệu sau này mình có còn cơ hội này nữa hay không.
Nếu dị năng của nàng có thể mạnh như dị năng không gian của tang thi cấp cao đó thì tốt biết mấy.
Nếu gặp phải người mình không thích, có thể tiễn hắn đi xa ngàn dặm.
Không bao giờ gặp lại nữa.
Nhìn thấy nhiệm vụ thăng cấp dị năng của mình đã hoàn thành, Cố An Nhiên bước ra khỏi không gian.
Không lâu sau, Cố An Nhiên từ trong rừng đi ra, trở lại trong hang động.
Lúc này, thịt để nhồi lạp xưởng đã được ướp khá tốt rồi.
Nàng lấy ra một chiếc phẫu nhỏ và đặt lòng lợn đã được làm sạch rồi hong khô lên trên phếu.
Để Đại Cường nhét thịt vào phễu, còn nàng dùng một tay nhồi thịt vào trong vỏ.
Sau một lúc cuối cùng cả đoạn lòng cũng đã được lấp đầy.
Vương Ngọc Liên đã đốt lửa thành than đỏ, chọn một vị trí dựa vào tường, nhờ một vài phụ nhân ở thôn Cố Gia, giúp bà ấy dựng một giá trúc giống như sào phơi quần áo.
Chờ sau khi các nàng dựng được cái giá lên, Cố An Nhiên dùng một sợi dây mỏng buộc lạp xưởng rồi treo hết lên.
Sau đó, nàng nhờ Vương Ngọc Liên lấy một chiếc kim tròn chọc những lỗ nhỏ trên lạp xưởng.
Đừng đánh giá thấp những cái lỗ này vì những cái lỗ trên lạp xưởng này trên có thể giúp thông gió và thoát nước tốt hơn.
Như vậy thì có thể đảm bảo bên trong lạp xưởng đã được sấy khô hết, như vậy lạp xưởng sẽ không dễ bị thay đổi hương vị. Thật vất vả mới làm xong, đám thanh niên đã đi săn quay lại, đang cãi cọ ồn ào.
Cố An Nhiên chăm chú lắng nghe, phát hiện giọng điệu của bọn họ rất vui vẻ, giống như đã săn được thứ tốt gì đó.
Quả nhiên, một lúc sau Nhị Cường bước vào còn nói ca hắn đang bận.
Bởi vì Nhị Cường cùng những người khác đi ra ngoài săn được một con dê, bản thân Nhị Cường cũng săn được một con thỏ.
Hắn ta đưa con thỏ này cho Hà lão thái thái, nhờ bà làm thịt thỏ khô, để ăn trên đường.
Còn con dê thì người người trẻ tuổi chia đều, mỗi nhà được một ít thịt.
Vì không có nhiều thịt nên không làm thành thịt khô, thay vào đó nàng dự định làm thịt dê với nhiều hương vị khác nhau để thưởng cho bọn họ đã vất vả mấy ngày nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận