Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 603: Cách Kiếm Chút Tiền (2)

Chương 603: Cách Kiếm Chút Tiền (2)Chương 603: Cách Kiếm Chút Tiền (2)
"Được, giá ta để cho ngươi là sáu phần giá thị trường." Cố An Nhiên bảo đảm nói.
"Giá thị trường?" Đào Vọng Đường nghỉ ngờ.
Dù sao bây giờ mỗi thành phố đều mạnh ai nấy làm, đâu còn có giá thị trường tiêu chuẩn gì nữa?
Vừa rồi Cố An Nhiên nghĩ ra một cách, đó chính là cô có thể mở một chợ rau quả.
Không chỉ có thể trồng rau trong không gian của mình, mà bên trong thung lũng Kính Hồ cũng có thẻ, đến lúc đó thuê người đi trông rau là được rồi.
Về phần rau trong không gian, thời gian sinh trưởng còn nhanh hơn bên ngoài rất nhiều, cung cấp cho một cái tửu lâu và một chợ rau không phải vấn đề lớn.
Ở thành phố Kính Hồ này, cũng không phải toàn bộ người dân đều sẽ trồng trọt, vì vậy mới phân chia khu vực.
Trồng trọt ở một chỗ, chiếm diện tích lớn nhất, người làm thủ công ở một chỗ, còn có doanh nhân và tiểu thương ở một chỗ, cũng chính là những doanh nhân giàu có như Đào Vọng Tưởng.
Cố An Nhiên định mở một chợ rau, mở cửa hàng buôn bán ngũ cốc, dầu, gạo, mì và các loại rau củ, nhưng người trồng rau, nếu như có thừa rau, cũng có thể buôn bán ở chợ rau, chỉ cần trả một chút phí quản lý quầy hàng.
Chợ rau này, không chỉ mình cô kiếm tiền, cũng coi như là công trình của người dân thành phố Kính Hồ.
Các cơ sở cộng đồng hiện đại đều nằm gần chợ rau và siêu thị, ngoại trừ chợ rau, Cố An Nhiên còn định làm một chợ tạp hóa bên cạnh chợ rau, chỉ cần người dân ở thành phố Kính Hồ cần thì đều có thể tìm tới.
Như vậy, cũng có thể thanh lý những món đồ ton kho bên trong không gian của mình.
Cô mỉm cười về phía Đào Vọng Đường: "Đúng, ta định tự mở một chợ rau, thuận tiện cho người dân ở thành phố Kính Hồ."
Đào Vọng Đường giơ ngón tay cái lên: "Cố cô nương có ý tưởng."
Cố An Nhiên được truyên cảm hứng từ Đào Vọng đường, muốn chạy tới Phủ Thành Chủ thương lượng chuyện này với ca ca của mình."
Đào Vọng Đường giữ Cố An Nhiên ở lại ăn cơm: "Cố cô nương, không bằng ăn cơm rồi đi!"
Giờ phút này Cố AN Nhiên đã đi ra ngoài cửa: "Không cần, ngươi nếm thử rượu ta tặng đi, rất ngonl"
"Nếu bằng hữu của ngươi thích nó, có thể tới tìm ta để mual"
Đào Vọng Đường nhìn hai bình rượu kia nói: "Khá lắm, chủ thành phố thực sự bỏ ra rất nhiều tiền để mua vài món đồ."
"Rượu nho ngon như vậy thì cũng thôi đi, còn cho vào chai thủy tinh."
"Phu nhân à, đưa thiếp mời tất cả bằng hữu cũ tới, nàng kêu nhà bếp làm hai bàn thức ăn ngon."
Đào phu nhân gật đầu nói: 'Lão gia cứ làm việc đi, chuyện yến hội để thiếp lo."
Đào Vọng Đường hài lòng nói: "Phu nhân à, nàng thật là một thê tử tốt với phu quân."
"Tuổi tác của chủ và phó chủ thành cũng không lớn, chủ thành còn là một cô gái, chống đỡ một thành phố như vậy cũng không dễ dàng!"
"Chúng ta nên giúp đỡ một chút, thành phố Kính Hồ tốt thì chúng ta cũng tốt."
"Đúng vậy!" Đào Vọng Đường đồng ý nói.
Cố An Nhiên vội vàng trở về phủ Thành chủ, sau khi tìm thấy Cố Thẩm Diệp thì lập tức nói kế hoạch của mình ra.
Cố Thẩm Diệp lại chỉ vào bản vẽ của thành Kính Hồ, nói: "Nhiên Nhiên, chợ thức ăn và siêu thị mà muội nói, ta đã cho người xây cất, dự tính qua sáu bảy ngày nữa là có thể đi vào sử dụng."
Cố An Nhiên có chút bất đắc dĩ, nói: "Huynh không sợ kho hàng của muội không đủ sao?”
Cố Thẩm Diệp cười: "Luc ấy ta vẫn chưa nghĩ tới kho hàng của muội có đủ hay không, thành Kính Hồ cần, ta sẽ cho người xây ngay."
"Cho dù kho hàng của muội không cung được, ta cũng có cách khác để bù đắp. Nhưng mà chỉ là kiếm được chút ít, còn dùng kho hàng của muội thì chúng ta sẽ kiếm được nhiều tiền hơn thôi."
Cố An Nhiên cười xán lạn: "Vẫn là ca ca nghĩ cho lâu dài, như vậy thì muội có thể thanh lý hết hàng tồn kho rồi."
"Nhưng mà ta sẽ cùng với Đào Vọng Đường bàn bạc để định giá thương phẩm sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận