Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 248: Gấu Đen Lớn (2)

Chương 248: Gấu Đen Lớn (2)Chương 248: Gấu Đen Lớn (2)
Vốn dĩ, lớp da dày của gấu đen cơ bản sẽ không quan tâm đến nanh vuốt của sói.
Cho nên, gấu đen vốn không hề phòng thủ mà là liêu mạng tấn công Ngân Dạ.
Dù sao, cho dù chúng bị thương cùng lúc, thì chắc chắc là sói sẽ không chịu nổi trước.
Nhưng mà, điều khiến gấu đen không ngờ tới là khi móng vuốt của Ngân Dạ giáng xuống, trên người nó lập tức xuất hiện những vết thương sâu tới tận xương.
Máu đỏ tươi ồ ạt chảy ra từ vết thương, cơn đau trầy da xước thịt khiến nó không chịu được rống lên.
Đồng thời, cũng không còn dám coi thường Ngân Dạ trước mặt nữa mà cẩn thận ứng phó với nó.
Cố An Nhiên sợ Ân Dạ hao tổn quá nhiều sức lực nên cũng cầm rìu xông vào trận chiến...
Có điều là, nàng không trực tiếp dùng lưỡi rìu để đối phó với gấu đen, dù sao da gấu chắc cũng rất đắt.
Nàng chọn xoay chiếc rìu đầu phượng lại, dùng mặt sau của chiếc rìu.
Sau khi thúc giục làm mạnh thêm sức mạnh đặc biệt của mình, Cố An Nhiên tung người nhảy lên nen riu đầu phượng chính xác vào đầu của một con gấu đen trong đó.
Sau đó, mượn sức của tảng đá lớn đạp chân một cái, vững vàng rơi xuống đất.
"Rac rặc!"
Đó là tiếng đầu con gấu đen vỡ vụn.
Con gấu đen to lớn vốn đang nhe răng múa vuốt loạng choạng vài vòng giống như say rượu rồi lảo đảo tán loạn vài vòng, sau đó thì nặng nề ngã xuống đất.
Ngân Dạ nhìn thấy gấu đen ngã xuống đất, có chút không vui: Chủ nhân, sao ngươi lại nhúng tay vào? Không phải ngươi nói muốn xem sức mạnh của ta sao?
Cố An Nhiên sờ lên mũi, không ngờ nàng giúp nó, nó lại còn không vui?
Sau khi Ngân Dạ đột biến, tất cả năng lực trong cơ thể nó đều được tăng cường, còn tăng thêm khả năng đặc biệt về tốc độ, hơn nữa, loài sói vốn dĩ đã rất linh hoạt, quả thực có thể di chuyển thành thạo giữa hai con gấu đen.
Thậm chí, con sói này còn chơi trò mèo vờn chuột với hai con gấu đen này.
Cố An Nhiên thấy Ngân Dạ nhàn rỗi như vậy, lập tức ra lệnh: "Da gấu rất đắt, bàn chân gấu cũng rất đắt, chú ý cẩn thận không được làm tổn thương những chỗ này." Ngân Dạ thậm chí không liếc nhìn An Nhiên, ung dung lên tiếng: Được! Nghe ngươi tất cải
Cố An Nhiên đến chỗ Đại Cường bọn họ, phát hiện miệng của năm người bọn họ đồng loạt đều có thể nhét trứng vịt vào.
Dáng vẻ chưa từng nhìn thấy cảnh đời, theo nàng lâu như vậy rồi, vẫn dễ dàng bị kinh ngạc như vậy...
Đại Cường hai tay nâng cằm, lập tức nói: "Cô nương An Nhiên, cuối cùng ngươi cũng về rồi."
Sau đó cẩn thận dè dặt liếc nhìn Ngân Dạ, nói: "Ngươi bắt con sói này ở đâu vậy? Con sói này đối mặt với hai con gấu mà chân của nó không hề run, ta cũng muốn bắt một con."
Cố An Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười: "Cái này... phải xem duyên số."
Đại Cường gãi gãi ót nói rằng: "Cũng phải, ha ha..."
Cố An Nhiên nhìn đám người đã rời xa nơi đã chiến đấu với gấu đen.
"Các ngươi có bị thương không? Còn những người khác có bị thương không?'.
Đại Cường cắn răng chịu đựng sự đau đớn, cố gắng cười không muốn khiến cho Cố An Nhiên lo lắng.
"Cô nương An Nhiên, ngươi yên tâm, bọn ta chỉ bị thương nhẹ thôi, không có gì nghiêm trọng cả." "Ô, đúng rồi, Đại Bảo, Điềm Nha còn có Vương lão thái thái cũng không sao, mọi người đều bảo vệ bọn họ chu đáo."
Đại Cường biết hiện tại xảy ra chuyện như vậy, cô nương An Nhiên lo lắng nhất lắng nhất chắc chắn là an nguy của Đại Bảo, Điềm Nha và Vương lão thái thái.
"Vê phần những người khác, ngươi cũng không cần lo lắng. Có Mạt Nương ở đây tất cả đều sẽ không sao hết."
Vừa nhắc đến Mạt Nương, Đại Cường liền mặt mày hớn hở.
Nhị Cường hàng ngày chính là không ưa bộ dạng cứng cỏi này, nhéo nhéo thái dương không nói lời nào.
Cố An Nhiên nhìn Cố Hồng Khánh và Lý Đại Mã ba người bọn họ xua tay nói rằng: "Ba người các ngươi trở về trước theo kịp đoàn người. Ta và Đại Cường , Nhị Cường phòng thủ ở đây là được rồi, chờ giải quyết xong con gấu đen này, chúng ta sẽ nhập hội cùng với các ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận