Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 650: Kết Thù. (2)

Chương 650: Kết Thù. (2)Chương 650: Kết Thù. (2)
"Bản cung nuốt không trôi khẩu khí này, ngươi cứ việc xử lý đi, nếu xảy ra chuyện gì bản cung sẽ gánh vác."
Sau đó, quý phi nghiêm mặt nói: "Nếu ngươi không xử lý được cũng không sao cả, ta sẽ tìm người bên ngoài đi xử lý."
Lão ma ma biết rõ, nếu xảy ra chuyện gì, nếu chuyện này bà ấy không xử lý giúp quý phi thì bà ấy cũng không cần phải ở lại trong cung quý phi nữa.
Bà ấy thỏa hiệp nói: "Quý phi nương nương, lão nô hiểu rồi, giao chuyện này cho lão nô đi."
Sau đó, bà ấy ra khỏi cung quý phi, cũng không biết đang bận việc gì.
Trong cung yến, Tĩnh Vương nhìn thấy Cố An Nhiên hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì nàng hiện tại đã là người của Vũ An đại tướng quân nên hắn ta không thể trực tiếp nổi giận.
Hơn nữa chuyện lần trước đối với hắn ta mà nói, cũng không phải chuyện vinh quang gì, cho nên hắn ta cũng không muốn làm to chuyện.
Mà để người hầu rót một ly rượu đầy, hắn ta đi đến trước mặt Cố An Nhiên nói: "Cố cô nương quả nhiên không giống với nữ tử bình thường, bản vương kính cô nương một chén."
Cố An Nhiên không hề động đậy, cũng không có nhấc chén rượu.
Hoàng đế lạnh lùng liếc nhìn Tĩnh Vương, cảm thấy không vuil
Chẳng lẽ Tĩnh Vương cũng muốn lôi kéo nữ tử này sao? Sau đó đối đầu với mình sao?
Các quý tộc khác ở Tuyên Thành cũng bắt đầu xem kịch hay.
Tĩnh vương cảm thấy mình bị Cố An Nhiên làm mất mặt, cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Cố cô nương, bản vương không hề có ý gì khác, chẳng qua chỉ cảm thấy cô nương nhìn rất quen mắt thôi."
A Ly tỏ vẻ lạnh lùng, nghiêm túc nói: "Chẳng lẽ Tĩnh Vương nhìn nữ tử xinh đẹp đều có cảm giác quen mắt sao?"
"Ha ha ha ha...' Những hoàng thân quốc thích ở Tuyên Thành nhịn không được cười ra tiếng.
Tĩnh Vương cảm thấy mất mặt, đưa ánh mắt uy hiếp nhìn vê phí A Ly, nhưng A Ly lại đứng thẳng lưng, không chút sợ hãi.
Hoàng đế sợ Tĩnh vương làm ra chuyện gì quá đáng, lập tức xua tay ra hiệu nói: "Tĩnh vương, ngươi về chỗ đi."
Tất cả mọi người đều có thể thấy hoàng đế muốn bảo vệ Cố An Nhiên.
Cho nên, tất cả mọi người đều giơ chén rượu lên, một chén lại một chén hướng về Tĩnh Vương mời rượu, Tĩnh Vương uống hết chén này đến chén khác, tạm thời đành phải gác lại chuyện so đo với Cố An Nhiên.
Vì uống quá nhiều, Tĩnh Vương rất nhanh đã trở nên say khướt, phải nhờ một hai cung nữ cùng nhau đỡ ra.
Sau khi rời khỏi yến tiệc, Tĩnh vương nhịn không được mà nôn mửa, sau khi nôn xong, dường như tỉnh táo lại một chút.
Hắn ta kéo một cung nữ nói: "Y phục của bản vương đã bẩn rồi, hai người hầu hạ ta thay đi."
Hai cung nữ nhìn nhau nói: "Vâng, thưa Tĩnh vương điện hạ, chúng nô tỳ sẽ đưa ngài đi."
Tĩnh Vương bóp cằm một cung nữ nói: "Được, hầu hạ bản vương cho tốt."
Sau đó, hai người đưa Tĩnh Vương vào một tẩm cung, chỉ là Tĩnh Vương đến nơi vẫn không thay y phục, nằm xuống giường đã ngáy o o.
Một cung nữ thì thào nói: "Ngươi đi bẩm báo quý phi nương nương, Tĩnh vương đã đến rồi, ta sẽ tìm cách đưa Cố cô nương đến đây. Đến lúc đó nương nương có thể loại bỏ Tĩnh Vương, lại có thể ly gián Vũ An đại tướng quân và bệ hạ, vị Cố cô nương kia e rằng sẽ không sống nổi."
Hai người vừa tụ tập tính kế xong đã chia ra đi làm việc của mình.
Lúc này Cố An Nhiên đã uống mấy chén rượu, cảm thấy cung yến rất nhàm chán nên đứng dậy định ra ngoài đi dạo một vòng.
Dạ Tu Mặc kéo ống tay áo Cố An Nhiên nhỏ giọng nói: "An An, trong cung không yên bình, nàng đừng đi quá xa."
Cố An Nhiên tự tin nói: "Chang yên tâm, chỗ có ta, người khác cũng không được yên bình."
Sau đó nàng di ra ngoài, mới đi được mấy bước, đã có một tiểu cung nữ đi về phía nàng.
"Cố cô nương, sao người lại ra ngoài một mình? Là muốn thay y phục sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận