Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 555: La Ke Nao Tim Chet (1)

Chuong 555: La Ke Nao Tim Chet (1)Chuong 555: La Ke Nao Tim Chet (1)
Cố Thẩm Diệp giải thích nói: "Ta cũng là trưng cầu ý kiến của bọn họ trước, mới có thể đem bọn họ chuyển ra ngoài."
"Con người vốn dĩ là động vật có tính tập thể, bên trong đó chung quy lại là quá khép kín rồi, hơn nữa mua đồ gì cũng không thuận tiện bằng ở bên ngoài."
"Trước đây sống ở bên trong đó, là bởi vì bên ngoài không an toàn, nhưng hiện nay ở thành Kính Hồ chúng ta cũng có đến một, hai vạn binh lính, tường cao tòa thành thì kiên cố, đầy đủ an toàn, cho nên bọn họ nguyện ý chuyển ra ngoài sống."
Cố An Nhiên gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, muội biết rồi, thế bây giờ bên trong thung lũng Kính Hồ như thế nào rồi?"
"Ân Tuần mang theo hai ngàn người, ở bên trong đó tiến hành huấn luyện đặc biệt, bọn họ sẽ là con át chủ bài của thành Kính Hồ của chúng ra."
"Cây trông và ruộng đồng khai hoang ở bên trong vẫn là thuộc sở hữu của những người từng sống ở đó, đa phần đất chưa sử dụng đến, ta đã ra lệnh cho xây dựng trang trại chăn nuôi, ở đó làm trồng trọt."
"Chỗ đó bây giờ cũng là nhà kho lớn nhất của thành Kính Hồ chúng ta, đồng thời cũng là nơi an ấp của tất cả mọi người trong thành Kính Hồ."
"Những việc này đều nghe theo ca ca, những việc này từ trước đến nay ca ca đều có thể sắp xếp chu toàn." Cố An Nhiên đối với Cố Thẩm Diệp rất có niềm tin.
"Chỉ là, ca, lát nữa sau khi ăn cơm xong, ta muốn di gặp Vương lão thái thái và Văn Ngạn."
Nàng chỉ vào A Tử nói: "Nó tên A Tử, ta muốn nó và Văn Ngạn làm bạn với nhau, cùng nhau đi tới nhà của Vương lão thái thái đi."
Cố Thẩm Diệp nhún vai nói: "Văn Ngạn không ở trong nhà của Vương lão thái thái, đứa trẻ đó rất thông minh, ta đã bảo nó ở trong phủ Thành Chủ rồi, ta mỗi ngày đều bỏ ra một chút thời gian, để dạy bảo nó."
Ánh mắt han ta liếc nhìn A Tử một lượt: "Đây là A Tử, trông có vẻ cũng lanh lợi, trái lại có thể cùng với Văn Ngạn làm bạn đồng hành với nhau."
Không đợi Cố An Nhiên nói, Cố Thẩm Diệp nhìn A Tử hỏi: "Ngươi, có nguyện ý ở lại hay không?”
A Tử không chút nghĩ ngợi liền gật đầu: “Đại nhân, ta nguyện ý."
Cố Thẩm Diệp nói: 'Nếu như đã ở lại, huấn luyện mỗi ngày sẽ rất cực khổ, ngươi có thể kiên trì được không?”
"Được." A Từ vẻ mặt kiên quyết. ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Đối với nó mà nói, dù có cực khổ như nào thì so với khi làm ăn mày cũng tốt hơn rất nhiều.
"Vậy thì ở lại đi." Cố Thẩm Diệp nhẹ giọng nói.
Sau đó hắn ta lại tiếp tục giải thích: "Phía bên Vương lão thái thái muội không cần lo lắng, Nam Liên đang chăm sóc cho cả gia đình bọn họ rồi, bà con xung quanh cũng đều giúp đỡ cho họ."
"Đồ ăn trong nhà bếp còn cần một chút nữa mới xong, ta dẫn muội đi xem phòng của muội trước.'
Nói xong, liền nắm tay áo Cố An Nhiên đi về phía trước.
A Từ đứng tại chỗ, đi cũng không sao, không đi cũng không sao.
Cố An Nhiên dặn dò đối với người có dáng vẻ giống như nha hoàn: "Sắp xếp phòng cho A Từ ngay bên cạnh phòng của Văn Ngạn."
"Không được bắt nạt nó, nhớ rõ chưa."
Nha hoàn cúi thấp mặt nói: "Thành chủ đại nhân, nô tỳ biết rồi ạ"
A Từ cảm động đến rơi nước mắt: “An Nhiên tỷ tỷ, cảm ơn tỷ."
Cốế An Nhiên cười xua xua tay: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Đừng khóc nhè nữa, cùng tỷ tỷ đi tới chỗ ở của người, đem tay nải sắp xếp một chút sau đó bảo cô ta đem ngươi đến tìm ta, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm."
"Vâng, An Nhiên tỷ tỷ." A Từ ngoan ngoãn nói.
Sắp xếp xong xuôi cho A Từ, Cố An Nhiên và Cố Thẩm Diệp cùng đi tới phòng.
Phòng của nàng, là phòng lớn nhất của phủ Thành Chủ, cảnh sắc của tiểu viện cũng là tốt nhất của phủ Thành Chủ.
Sau khi tiến vào, toàn bộ tông màu đều là dáng vẻ mà nàng yêu thích, sàn nhà được trải thảm mềm mại rất thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận