Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 664: Tuong Ke Tuu Ke (1)

Chuong 664: Tuong Ke Tuu Ke (1)Chuong 664: Tuong Ke Tuu Ke (1)
Thấy kế hoạch của mình đã thành công, công chúa Trữ Nhạc che miệng ngáp dài một cái.
"Bây giờ mùa hè đã đến, trong người cũng mệt mỏi quá."
Ngũ tiểu thư biết công chúa Trữ Nhạc là muốn tiễn khách nên mỉm cười nói: "Công chúa, ta cũng đã ngồi lâu rồi, cũng nên xuất cung. Công chúa yên tâm, ta nhất định sẽ làm được chuyện công chúa giao phó.'
Sau đó, Ngũ tiểu thư xuất cung, về đến phủ thì đóng cửa không ra ngoài, tuy nhiên những nha hoàn tâm phúc của nàng ấy thỉnh thoảng lại ra khỏi phủ, không biết đang làm chuyện gì.
Mấy ngày sau, sau khi Cố An Nhiên thu dọn đồ đạc, đi một chuyến đến Lục Vận Lâu tham gia buổi đấu giá ban đêm.
Nàng ngồi trong phòng riêng, chờ cuộc đấu giá bắt đầu.
Ngũ tiểu thư đeo mạng che mặt xuất hiện ở Lục Vận Lâu, nàng ấy nhìn hỏa kế ở Lục Vận Lâu nói: "Ta muốn gặp chưởng quỹ của các ngươi."
Khi hoả kế nhìn thấy ngọc bội trong tay Ngũ tiểu thư, không dám chậm trễ một khắc nào, dẫn Ngũ tiểu thư đến gặp chưởng quỹ Lục Vận Lâu.
Chưởng quỹ nhìn thấy ngọc bội trên tay nàng ấy, liền khách khí nói: "Tiểu thư, sao người lại đến day?"
Hắn ta biết đây là một muội muội nào đó của Tiểu Quận Vương, nhưng không phải là muội muội ruột thịt cùng mẫu thân.
Tuy nhiên, cho dù không phải là muội muội ruột thịt cùng mẫu thân thì cũng không phải là người mà chưởng quỹ có thể đắc tội nổi.
Ngũ tiểu thư nói: "Bản tiểu thư tới chỗ này tất nhiên là có chuyện quan trọng phải làm."
"Ca ca có giao cho ta một việc, cần ngươi đi làm"
Nói xong, nàng ấy vẫy tay với chưởng quỹ, ra hiệu hắn ghé tai tới, sau đó nói ra kế hoạch của mình.
Chưởng quỹ nghe mà mở to hai mắt ngạc nhiên: "Tiểu thư, việc này là thật sao?"
Ngũ tiểu thư nói: "Đương nhiên là sự thật, nếu ngươi không tin thì cứ việc đến hỏi ca ca của ta đi"
Chưởng quỹ cảm thấy Ngũ tiểu thư này có lẽ không nói dối.
Dù sao mọi người trong Lục Vận Lâu đều biết Tiểu Quận Vương thích Cố cô nương, hơn nữa lần trước Tiểu Quận Vương còn tức giận vì hồng nhan, đi tìm đại thái giám Lý Anh gây sự.
Bây giờ, thấy Vũ An đại tướng quân sắp thành công, bất lực mà làm chuyện như vậy cũng rất bình thường.
Lục Vận Lâu được Tiểu Quận Vương che chở, hắn ta nên làm theo ý muốn của Tiểu Quận Vương.
Cho dù sau này Lục Vận Lâu có mất đi cây kim tiền Cố cô nương.
Sau khi dùng giằng một lúc, chưởng quỹ chắp tay với Ngũ tiểu thư nói: "Tiểu thư yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta."
"Bây giờ cũng đã muộn rồi, tiểu thư nên trở về sớm đi."
Ngũ tiểu thư sợ việc này không thành, lại mất mặt với công chúa Trữ Nhạc nên xua tay từ chối.
"Ngươi cứ đi làm việc của mình đi, ta muốn đích thân đưa người đi, để người khác đưa đi, ta không yên tâm.”
"Hơn nữa, vương phủ canh phòng nghiêm ngặt. Không có ta thì các ngươi không thể đưa người vào được."
Chưởng quỹ cảm thấy Ngũ tiểu thư nói như vậy rất có lý, sau khi giao phó vài câu với hoả kế thường dâng trà cho Cố An Nhiên, hảo kế nghe xong gật đầu rồi rời đi.
Một lúc sau, hoả kế bưng một chén trà và một đĩa bánh ngọt đặt trước mặt Cố An Nhiên.
"Cố cô nương, trà bánh đến rồi, người dùng thử đi." Hoả kế cười nói. Ánh mắt Cố An Nhiên không hề liếc nhìn trà bánh trên bàn, tiếp tục nhìn chằm chằm vào cuộc đấu giá bên dưới.
Thấy nàng thờ ơ với trà bánh, hỏa kế có chút lo lắng, sau đó mỉm cười giới thiệu: "Cố cô nương, trà phục vụ người hôm nay là do chưởng quỹ của chúng tôi đặc biệt chuẩn bị, đây là trà trong cung mang đến."
"Còn có món bánh ngọt này cũng được trong cung làm, người nếm thử xem sao!"
Cố An Nhiên liếc nhìn đĩa bánh ngọt này, ánh mắt hơi nheo lại.
Lúc trước hỏa kế này chỉ đặt trà bánh xuống rồi rời đi, không hề nói nhiều, nhưng hôm nay lại nói nhiều quá mức.
Nàng bình tĩnh ngửi mùi trà và bánh ngọt, phát hiện có gì đó kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận