Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 649: Ket Thu. (1)

Chuong 649: Ket Thu. (1)Chuong 649: Ket Thu. (1)
"AI" Quý phi và vị phi tân có giao hảo với ấy đồng thời hét lớn một tiếng.
Sau đó, hai người dường như đã nhận ra sự thất thố của mình, sau khi ngồi ngay ngắn lại, quý phi ngạo nghễ nói: "Ngươi làm càn!"
Cố An Nhiên hoàn toàn không nhìn đến quý phi, chỉ chắp tay hướng về phía hoàng đế nói: "Hoàng Thượng, vừa rồi thần đang múa kiếm, không cẩn thận tuột tay."
Hoàng đế cười lúng túng nói: "Không sao đâu, dù sao đao kiếm cũng không có mắt, tốt nhất là đừng múa nữa."
Hoàng đế vô cùng tin tưởng, với độ cứng và sắc bén của thanh nhuyễn kiếm, muốn đâm vào cây cột sâu như vậy, cần rất nhiều tốc độ và sức mạnh, điều đó đủ để chứng minh cô nương này công lực rất thâm hậu.
Nếu bây giờ cô nương này muốn giết hắn ta, hắn ta hoàn toàn không thể trốn thoát được.
Hơn nữa, hoàng đế hiện tại đối với Cố An Nhiên có suy nghĩ khác, dù sao hắn ta yêu mỹ nhân, nhưng càng yêu giang sơn.
Theo cách nhìn của hoàng đế, thân thủ của Cố An Nhiên có thể ngang bằng với Vũ An đại tướng quân, hoặc chỉ kém hơn một chút.
Hiện tại, Vũ An đại tướng quân đã về dưới trướng hắn ta, Cố An Nhiên lại có giao hảo với hắn, chỉ cần có thể thu phục, tất nhiên cũng có thể để hắn ta sai khiến. đến lúc đó đuổi đám người Khương đó đi là việc trong tâm tay.
"Tạ ơn bệ hạ." Cố An Nhiên nghe hoàng đế nói không cần biểu diễn nữa, cũng không cần truy cứu trách nhiệm thì nói lời cảm tạ qua loa.
Tuy nhiên, quý phi hôm nay lại không biết đại thể giống như mấy ngày trước, nàng ấy không buông tha nhìn hoàng đế nói: "Hoàng Thượng, ngài phải làm chủ cho thần thiếp, vừa rồi nàng ta không chỉ làm cho thiệp thiếp sợ hãi, còn dọa hài tử trong bụng thần thiếp"
"Im đi!" Hoàng đế tỏ vẻ không hài lòng mắng quý phi.
Thành thật mà nói, hắn ta sống đến tuổi này không bao giờ thiếu hài tử, mà bây giờ không một hài tử nào có thể giúp hắn ta lấy lại giang sơn, huống chỉ là một hài tử còn trong bụng.
Nhưng mà hắn ta cảm thấy Vũ An đại tường quân và Cố An Nhiên có thể làm được.
Quý phi có chút không thể tin nhìn hoàng đế, nàng ấy hiển nhiên không tin hoàng đế sẽ đối xử với mình như vậy.
Dù sao, từ khi nàng ấy vào cung đến nay, cho dù trước đây nàng ấy có làm gì, hoàng đế cũng chưa bao giờ nổi giận với nàng ấy.
Nhưng một nữ tử thanh lâu như nàng ấy, một nữ nhân làm sao có thể quan trọng bằng giang sơn vạn dặm?
"Hoàng Thượng, ngài..." Quý phi muốn tranh luận với hoàng đế, hy vọng hoàng đế sẽ trừng phạt Cố An Nhiên.
Nhưng hoàng đế tức giận nhìn phi tân nói: "Trẫm thấy gần đây nàng mất trí rồi, yến tiệc trong cung là nơi có thể gây chuyện sao?"
"Nàng về tẩm cung của nàng suy nghĩ một chút đi, không có lệnh của tram không được ra ngoài." Hoàng đế sợ đắc tội Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên nên trực tiếp hạ lệnh cấm túc quý phi.
Mặc dù người vừa rồi thất lễ rõ ràng là Cố An Nhiên.
Quý phi biết hoàng đế đã thật sự tức giận, cũng không dám trái ý hoàng đế nữa, đứng dậy hành lễ với hoàng đế rồi không cam lòng trở về cung, trước khi rời đi còn hung dữ nhìn Cố An Nhiên một cái.
Thù này, hôm nay xem như đã kết.
Những quý tộc ở Tuyên Thành đều đang suy đoán, quý phi phải chăng đã thất sủng.
Khi quý phi về tẩm cung, nàng ấy đã đập nát tất cả những thứ ngày thường hoàng đế ban cho mà nàng ấy không thích.
Nhưng dường như vẫn còn tức giận chưa nguôi, nhìn lão ma ma bên cạnh nói: "Ngươi lại đây, bản cung có chuyện muốn giao cho ngươi." Lão ma ma hiểu ý, trực tiếp ghé lỗ tai tới, quý phi nói vào tai bà ấy rất nhiều.
Tuy nhiên, lão ma ma không còn ủng hộ quá mức như trước nữa, thay vào đó trong mắt hiện lên vẻ không đồng tình.
"Nương nương, người đang mang thai hoàng tử, việc cấm túc cũng chỉ là tạm thời thôi."
"Có một số chuyện, nhẫn nhịn một thời gian sẽ qua, cần gì phải mạo hiểm như vậy?" Lão ma ma mở miệng khuyên nhủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận