Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 949: Chương Nhượng Bộ (2)

Chương 949: Chương Nhượng Bộ (2)Chương 949: Chương Nhượng Bộ (2)
Nói xong, nàng bước vào phòng, nhìn Cố An Nhiên với vẻ mặt tràn đây sự sùng bái, nói: "Nữ hoàng tỷ tỷ, tỷ thật sự rất tuyệt vời."
"Ta từ trước đến giờ vẫn luôn nghĩ rằng tỷ chỉ là biết chút quyền cước đơn giản, nào ngờ tỷ lại lợi hại đến như vậy."
Cố An Nhiên mím môi, cười hỏi: y"Ngươi tìm ta có việc gì?"
công chúa Hoa Duyệt có vẻ hơi xấu hổ nói: "Phụ hoàng bảo ta đích thân tới mời ngài, hỏi xem ngày mai Nữ hoàng có rảnh không."
"Có." Cố An Nhiên đồng ý.
Đã đến lúc nàng phải bàn luận về việc hợp tác với quốc vương Vô Ngân quốc rồi.
Hoa Duyệt sửng sốt một lát, sau đó vui mừng như chú chim nhỏ: "Nếu Nữ hoàng tỷ đồng ý rồi, vậy ta đi trước đây!"
Cố An Nhiên vay tay với nàng, nói: "Đi đi, trời đã muộn rồi, đi nghỉ ngơi sớm đi."
Sau khi công chúa Hoa Duyệt rời đi, Cố An Nhiên đi tắm rồi ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, Cố An Nhiên được Hoa Duyệt mang đến hoa viên, quốc vương Vô Ngân quốc sau khi tham dự thượng triều buổi sáng cũng tới hoa viên. Các cung nữ bung các loại điểm tâm dưa và trái cây nối đuôi nhau mà đến, điểm tâm và trái cây bày đầy một bàn trước mặt hai người.
Quốc vương Vô Ngân quốc lên tiếng trước: "Năm ngoái, Duyệt Nhi bí mật tới Nam Nguyệt quốc, đa tạ Nữ hoàng đã chiếu cố nàng."
"Đầu là chuyện nhỏ, Duyệt Nhi rất tốt." Cố An Nhiên trầm giọng trả lời.
Tuy vậy, nàng không đề cập đến việc hợp tác, dù sao ai thiếu kiên nhãn sẽ nhượng bộ nói trước.
Quả nhiên, Quốc vương Vô Ngân quốc nhận thấy nàng chưa nói ra ý định hợp tác nên đã chủ động đưa ra vấn đề.
"Lần trước Duyệt Nhi cũng mang về một ít hiệp định từ Nam Nguyệt quốc. Sau khi ký kết, lượng rau xanh và đường thiếu hụt của chúng ta xác thực đã giảm bớt, nhưng vẫn chưa đủ."
"Là lương thực quan trọng nhất, thỉnh thoảng bên chúng ta sẽ thiếu một chút."
Cố An Nhiên trâm mặc một lát, nói: "Nếu quốc vương đã nhắc đến rau xanh và đường, chúng ta liền có thể sửa đổi hiệp định này."
"Nam Nguyệt đã dưỡng sức được một năm rồi, những thứ này cũng ngày càng trở nên dồi dào hơn."
"Hơn nữa, những thứ này được trồng ở vùng đất cạnh đất nước của các ngài nên độ tươi mới của chúng có thể được đảm bảo." "Vâ phần lương thực, sau vụ thu hoạch mùa thu tới, Nam Nguyệt cũng có thể bán một ít cho Vô Biên Quốc với giá hời hơn."
Quốc vương Vô Ngân quốc có chút kinh ngạc, hắn dường như không tin rằng cuộc đàm phán có thể diễn ra suôn sẻ như vậy.
"Cái này... Nữ vương đã đồng ý rồi?" Hắn có chút thất thố hỏi.
"Thu Anh, đem thỏa thuận mà ta đã soạn thảo mang lên." Cố An Nhiên nhìn Tuân Thu Anh ra lệnh.
Sau khi Tuân Thu Anh đưa thoả thuận tới, trên đó Cố An Nhiên đã sớm viết xong hết các điều khoản hợp tác.
Cố An Nhiên nhận lấy bản thỏa thuận, nàng tự tay giao nó cho Quốc vương Vô Ngân quốc.
Ông ta đọc hết bản thỏa thuận, thấy tất cả các chi tiết trong đó đều được sắp xếp đầy đủ thì gật đầu.
Vừa đọc xong, ông ta không cần suy nghĩ nhiều đã quyết định: "Ta có thể lấy quốc ấn đóng dấu bản thỏa thuận này ngay lập tức."
Cố An Nhiên lại khẽ cười nói: "Không có việc gì gấp, ta còn có một chuyện muốn cùng quốc vương thương lượng."
"Nữ hoàng, xin mời nói." Quốc vương Vô Ngân quốc lễ độ khách khí nói. "Ta biết quốc vương đang lo lắng, không nhiều cây lương thực thích hợp trồng tại đất đai ở đây, ta có một chủ ý như thế này."
"Nam Nguyệt quốc của chúng ta có một số ngọn núi gần bờ biển của Vô Ngân quốc. Bởi vì từ thành Thịnh Nhạc đến đó cũng không thuận tiện lắm, nên chúng ta có thể cho Vô Ngân quốc thuê và tùy ý sử dụng." Cố An Nhiên bày tỏ suy nghĩ của mình. .
Đôi mắt của Quốc vương Vô Ngân quốc sáng lên, sau đó ông ta bình tĩnh nói: "Vậy điều kiện của Nữ hoàng là gì?"
Cố An Nhiên đi thẳng vào vấn đề: "Ta cần thuê một vùng biển nông ở Vô Ngân quốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận