Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 645: Cơ Hội Đến. (1)

Chương 645: Cơ Hội Đến. (1)Chương 645: Cơ Hội Đến. (1)
Cố An Nhiên lo lắng nói: "Thân thể của chàng... không sao chứ?”
Dạ Tu Mặc đặt bát đũa xuống nói: "Ta không sao, nàng đừng lo lắng."
"Hôm nay ta vẫn ở trong phòng xem chàng thế nào, như vậy sẽ yên tâm hơn." Cố An Nhiên đề nghị.
Dạ Tu Mặc lắc đầu/An An, như vậy không được, nàng trở về phòng đi, nàng ở đây ta không thể nào bình yên vô sự được"
Cố An Nhiên nheo mắt hỏi: "Hoàng thượng ra tay sao?" Sao hoàng đế có thể nghĩ đến cách thức hạ lưu này."
Dạ Tu Mặc nói với đôi mắt u ám: "Là hoàng đế ra tay, nhưng chủ ý này không phải là của hắn nghĩ, mà là chủ ý của người khác."
"Ai?" Cố An Nhiên toàn thân toát ra khí tức nguy hiểm, giống như chỉ cần biết người này là ai, sẽ chém thành vạn mảnh.
"Có lẽ là quý phi." Dạ Tu Mặc vẻ mặt kiên định.
"Quý phi có xuất thân không tốt lắm, lại ở nơi ong bướm đã lâu, mặc dù bán nghệ không bán thân, nhưng khẳng định đã nhìn thấy thủ đoạn này rất nhiều lần." Dạ Tu Mặc phân tích.
"Khó trách Đại Tuyên vong quốc, đến nữ tử thanh lâu cũng có thể trở thành quý phi!" Khóe miệng Cố An Nhiên nhếch lên, có chút giễu cợt.
"Dạ Tu Mặc, chúng ta nhanh chóng thu lưới đi. Bay giờ có A Ly ở đây, Tuyên Thành cũng không sợ lại rơi vào tay đám quý tộc Đại Tuyên kia."
"Nếu có cơ hội thì xử lý Tĩnh vương, như vậy hoàng đế cũng chỉ có thể dựa vào thân đệ đệ của hắn và Ngự Lâm Quân trong chính tay hắn." Cố An Nhiên phân tích tình hình hiện tại ở Tuyên Thành.
"Được." Dạ Tu Mặc mỉm cười yếu ớt đồng ý.
Cố An Nhiên đứng lên nói: "Vậy ta đi đây! À đúng rồi! Ta muốn loại thuốc giống loại hoàng đế đã ban cho chàng."
Dạ Tu Mặc nghẹn ngào nói: “An An, nàng... nàng muốn làm thứ đó làm gì? Quản gia lại nói nhảm trước mặt nàng sao?”
Lúc này sắc mặt Dạ Tu Mặc đã đen như đáy nồi.
Chẳng lẽ tên quản gia chết tiệt đó đã quỳ trước cửa còn không an phận, nói năng lung tung trước mặt An An nữa sao?
Cố An Nhiên nhìn Dạ Tu Mặc đang căng thẳng, có chút ngơ ngác nói: “Chàng yên tâm, ta không dùng nó trên người chàng, ta chỉ muốn tìm cơ hội lấy đạo của người, trả lại cho người."
"Ta hiểu rồi." Dạ Tu Mặc đáp lại.
Sau khi Cố An Nhiên rời đi, Dạ Tu Mặc đi ra ngoài, nhìn quản gia vẫn đang quỳ.
Quản gia vốn tưởng rằng tướng quân cho phép ông ta đi, không ngờ lại đợi được một câu: "Ngươi trước cửa một đêm đi."
Quản gia nghe vậy, trong lòng than thở, nhưng trên mặt không dám lộ ra một chút bất mãn nào.
Sáng sớm hôm sau.
Cố An Nhiên thức dậy không bao lâu, đã thấy Dạ Tu Mặc đi tới.
Hôm nay tâm trạng hắn rất sảng khoái, khác hẳn hôm qua: "An An, đi dùng bữa với ta đi."
Cố An Nhiên đi đến bàn ăn, phát hiện một cái chai nhỏ màu đỏ đặt trên đó, nàng nhíu mày nói: "Chàng đã tìm được thứ ta muốn rồi sao?"
"Đúng vậy, khi sử dụng hãy cẩn thận." Dạ Tu Mặc dặn dò.
"À đúng rồi, cơ hội mà nàng nói đêm qua đã đến rồi."
"Đêm nay trong cung sẽ tổ chức yến tiệc, chủ yếu là để chúc mừng A Ly kế vị Nghiệp Vương. Hoàng đế đặc biệt phái người tới truyền khẩu dụ, để ta đưa nàng cùng tiến cung." Dạ Tu Mặc vừa nói vừa gắp cho Cố An Nhiên đồ nàng thích ăn.
Cố An Nhiên thản nhiên nói: "A, hắn là muốn nhìn thử xem, người khiến chàng kháng chỉ là người như thế nào?”
Dạ Tu Mặc cười như gió xuân, Có lẽ vậy.' "An An, ta sai người làm cho nàng mấy bộ váy đẹp, còn sưu tâm đủ loại trâm cài đầu, lát nữa sẽ đưa tới cho nàng."
"Nàng thích cái gì thì chọn đi dự yến tiệc."
Cố An Nhiên nhìn Dạ Tu Mặc, cười nói: "Đại tướng quân yên tâm di ta sẽ không làm chàng mất mặt."
"An An, ý ta không phải như vậy, nàng như thế nào cũng rất xinh đẹp." Dạ Tu Mặc giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận