Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 748: Nên Đổi Thành Chủ Rồi q0)

Chương 748: Nên Đổi Thành Chủ Rồi q0)Chương 748: Nên Đổi Thành Chủ Rồi q0)
Nói xong, nàng đưa mắt ra hiệu cho Dạ Tu Mặc, Dạ Tu Mặc vung tay lên, tất cả ánh nến trong đại sảnh yến hội đều tắt hết.
Cố An Nhiên nhảy múa, không ai có thể nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì, nàng đi đến trước mặt thành chủ mời nàng khiêu vũ, lúc này, trong ánh nến lung linh, ánh sáng lạnh lẽo của chiếc rìu đầu phượng xuất hiện.
Tay nàng cầm rìu đầu phượng, không lưu tình chém tới hướng người kia, nhưng lại không hề chạm tới da thịt.
Sau khi riu đầu phượng chém điên cuồng, quần áo của người kia đã rách nát hết cả.
Cố An Nhiên lại lần nữa dùng tốc độ không ai nhìn rõ quay về chỗ ngồi của mình.
Mọi người nhìn thao tác này của nàng đều đồng loạt hít khí lạnh. Nhưng này còn chưa xong, khi người kia còn chưa phản ứng lại, Cố An Nhiên đã ném mạnh rìu đầu phượng trong tay ra, không nghiêng không lệch, chiếc rìu kia chỉ cách háng hắn ta nửa tấc.
Nam nhân kia bị dọa giật mình, liền lập tức nổi giận mắng: "Được lắm tiện nhân này, ngươi còn dám động thủ!"
Cố An Nhiên hơi hơi ngẩng đầu, trong ánh mắt đầy sự khinh miệt, mặt khác riu đầu phượng nhanh như tia chớp từ tay nàng bay ra, vừa hay sượt qua đỉnh đầu của thành chủ kia.
Phần tóc trên đỉnh đầu của hắn ta bị rơi xuống một mảng lớn, chỉ cần Cố An Nhiên nhắm không chính xác một chút thì chắc giờ này đầu hắn ta cũng bị chém đứt rồi.
Ánh mắt Cố An Nhiên lạnh lùng, đưa ngón trỏ đến gần đôi môi đỏ nói: "Suyt! Ngươi ồn thật đấy!"
"Nếu còn làm ổn nữa thì ta đành phải cho ngươi im lặng thôi."
Nữ nhân vừa rồi định gây phiền toái cho Cố An Nhiên cũng biết nàng không phải người dễ đụng, giờ này nàng ta đang co rúm cổ lại, sợ bị Cố An Nhiên ghi thù.
Vốn di tất cả mọi người cho rằng Cố An Nhiên là dựa vào vẻ xinh đẹp nên mới được làm thành chủ thành Kính Hồ.
Nhưng hiện tại, nhìn thấy kỹ thuật của nàng, những thành chủ kia đều cảm thấy có lẽ là bọn họ quá mức hẹp hòi.
Thành chủ bị Cố An Nhiên uy hiếp, giờ phút này cảm giác say đã tiêu tán gân hết, hắn ta biết thân thủ của mình không bằng nàng.
Nhưng điều này không có nghĩa là hắn ta không biết dùng vũ lực.
Cho nên, hắn ta phẫn nộ nói: "Thành Kính Hồ là một tòa thành lớn, còn ta chỉ là thành chủ của một tòa thành nhỏ, cho nên Cố thành chủ mới ương ngạnh như vậy sao."
"Hơn nữa đây còn là thành Mặc An, Cố thành chủ làm như thế, có phải là không cho Dạ thành chủ mặt mũi không?"
Mấy thành chủ khác đều cảm thấy người này uống rượu xong thì hoàn toàn không còn tỉnh táo nữa rồi.
Thành chủ thành Mặc An này che chở Cố thành chủ rõ ràng như vậy, nhưng hắn ta lại không nhìn ra được nửa điểm, ngược lại còn có ý đồ dùng cái này uy hiếp người ta, đúng là óc heo, cũng không biết sao hắn ta có thể làm thành chủ được.
Hay là nói hắn ta không uống được rượu, rượu có thể biến hắn ta thành một kẻ ngu xuẩn.
Quả nhiên, người này vừa nói xong, Cố An Nhiên buồn cười không lên tiếng nhìn về phía Dạ Tu Mặc, khóe miệng cong lên biểu thị sự thích thú.
Dạ Tu Mặc bất đắc dĩ nhìn Cố An Nhiên, quay đầu nhìn về phía vị thành chủ vừa cáo trạng kia, trong mắt toát ra vẻ lạnh lẽo.
"Cố thành chủ có thể không cần cho ta mặt mũi, ta không để bụng."
Người nọ bị chọc tức thiếu chút nữa ngã xuống, vẫn là tiểu thiếp hầu hạ bên cạnh thấy tình hình không thể để tệ hơn nữa, cho nên mới nhẹ giọng nói nhỏ bên tai hắn ta: "Ngài uống nhiều quá rồi, ta đỡ ngài đi nghỉ tạm."
Lúc nói chuyện, một đôi tay tưởng chừng như không xương trong lúc lơ đãng đã đụng vào da thịt của hắn ta.
Người này vốn háo sắc, tiểu thiếp đi cùng hắn ta hôm nay lại là người thường ngày được hắn ta sủng ái, cho nên khi bị quyến rũ như vậy, hắn ta lập tức đồng ý: "Được, ta say! Đi nghỉ ngơi!"
Sau khi thành chủ kia rời khỏi yến hội, vẻ mặt Cố An Nhiên vẫn như thường, Dạ Tu Mặc thật sâu nhìn bóng dáng hắn ta một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận