Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 768: Hắn Chưa Chết (2)

Chương 768: Hắn Chưa Chết (2)Chương 768: Hắn Chưa Chết (2)
Du Nương lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Tây Chiêu này, không có gì để ta phải lưu luyến cả."
" Bây giờ Nhị Cường hắn tuy đã trở thành người bình thường rồi, nhưng lại có chút khác..."
Du Nương đang định tiếp tục nói rõ tình hình, Đại Cường lại đẩy cửa tiến vào, nháy mắt ra hiệu nói: "Người đến góc rẽ rồi."
Cố An Nhiên và Du Nương đối mắt nhìn nhau một cái, ăn ý âm thầm chuyển về bộ dáng xa lạ, lại bắt đầu nói những chuyện làm quen.
Cung nữ kia vừa đẩy cửa tiến vào, Đại Cường liền tươi cười nói: "Cô nương, khi nào thì thức ăn mới lên thế?"
Cung nữ kia xa cách đáp: "Sắp rồi."
Quả nhiên, lời nàng ta vừa dứt, trong nhã gian liền vang lên tiếng gõ cửa, vừa đẩy cửa ra, trưởng quầy đích thân dâng thức ăn lên, thậm chí mặt đầy vẻ nịnh nọt.
Ánh nhìn Du Nương còn đặc biệt tôn kính, đích thân giới thiệu với nàng ấy từng món ăn.
Du Nương không cần nghĩ cũng biết, cung nữ này di nói với trưởng quầy nhà người ta cái gì.
Hẳn là lấy thân phận ra áp chế người ta rồi.
Nàng ấy xua tay với trưởng quầy nói: "Người lui ra đi, có ngươi ở đây, ta không thoải mái lắm." Trưởng quay nhiệt huyết lại bị dội cho gáo nước lạnh, sau khi đặt hết thức ăn lên bàn thì ỉu xìu lui xuống.
Cung nữ đứng sau Du Nương giúp nàng ấy gắp thức ăn, Cố An Nhiên cũng cùng nàng ấy nói chút chuyện phiếm về y phục trang sức, ngoài ra thì không nói thêm gì khác.
Ăn xong một bữa cơm, Cố An Nhiên tạm biệt Du Nương, Đại Cường đầu đầy sương mù.
Dù sao, bữa cơm này, hắn chẳng nghe được chút chuyện có ích nào.
Đợi khi Du Nương rời đi rồi, Đại Cường mới vội vội vàng vàng hỏi: “An Nhiên, lúc ta đi ra ngoài, Du Nương nói gì với cô vậy?"
"Vì sao nàng ấy không về Tuyên Quốc?"
Cố An Nhiên: "Ngươi biết thân phận thật sự của Du Nương là gì không?”
Đại Cường gãi gãi đầu: "Xem cách ăn mặc thì chắc là khuê nữ nhà giàu."
Hắn ta còn chưa có nghĩ lên đến tầng Hoà Quang Công chúa.
"Ồ, vậy ý của ngươi là thân phận của Du Nương ở Tây Chiêu hiển hách hơn, cho nên nàng ấy mới không nguyện ý trở vê Tuyên Quốc sao?”
Cố An Nhiên tiếp lời: "Du Nương chính là Hoà Quang Công chúa của Tây Chiêu Quốc."
Đại Cường cả mặt lộ ra vẻ đại ngộ bừng tỉnh: "Chẳng trách nào, nàng ấy không muốn trở về nữa."
Tiếng nói của Cố An Nhiên lại đột nhiên truyền tới: "Nhưng mà, Du Nương không trở về lại không phải bởi vì thân phận Hoà Quang Công chúa này."
"Mà là bởi vì, nàng ấy gặp được Nhị Cường ở Tây Chiêu Quốc!"
Đáy mắt Đại Cường cuồn cuộn vẻ kinh ngạc, sau đó chuyển thành niềm vui vô bờ: "Lão Nhị chưa chết sao?"
"Hắn bị thương rồi sao? Thương thế đã lành hay chưa?”
Cố An Nhiên trả lời: " Thân thể hẳn là không có vấn đề gì, nhưng vì sao Nhị Cường không trở về, xem ra là có nguyên nhân gì đó.
"Cái này phải đợi khi nào chúng ta gặp được hắn mới biết được, đoán cũng không đoán ra đâu."
Đại Cường vui vẻ đáp: "Không sao! Không saol Chỉ cần Lão Nhị chưa chết là được rồi, những cái khác đều có thể hỏi rõ ràng."
Cố An Nhiên vỗ vỗ vai hắn nói: "Ngươi ngược lại thay đổi rất nhiều rồi!"
"Đi! Chúng ta trở về khách điếm!"
Nhưng mới bước được vài bước đã bị một đội thị vệ ngăn lại.
"Cô nương, chủ tử bọn ta muốn mời cô tới phủ một chuyến!"
Đại Cường thấy thị vệ bao vây bọn họ, lập tức đề cao cảnh giác, tay nắm chặt lấy cán rìu, đối đầu với đám thị vệ kia.
Cố An Nhiên sắc mặt như cũ không thay đổi, đè lại tay Đại Cường ra hiệu cho hắn bình tĩnh.
"Chủ tử các ngươi là ai?" Nàng hỏi.
Thị vệ đáp: " Bọn ta là người của Đông cung Tây Chiêu, chủ tử của bọn ta muốn mời các ngươi đến biệt viện Thái tử một chuyến."
Cố An Nhiên vừa nghe đến biệt viện của Thái tử tây Chiêu liền vui vẻ đồng ý: "Ta đi cùng các ngươi."
Nàng đang cần một cơ hội có thể móc nối với Du Nương, đi xác định tình hình Nhị Cường thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận