Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 388: Xuat Phat DiVien Chau (2)

Chuong 388: Xuat Phat DiVien Chau (2)Chuong 388: Xuat Phat DiVien Chau (2)
Đại Cường gãi gãi đầu nói: "Ca, ngươi đừng lo lắng quá, An Nhiên cô nương chạy nạn cùng chúng ta, ai đụng phải nàng ấy mới gặp nguy hiểm đó."
"Hơn nữa còn có hai huynh đệ chúng ta, nhất định sẽ bảo vệ An Nhiên cô nương an toàn." Đại Cường thề son sắt.
Dạ Tu Mặc lúc này trong lòng mừng như điên, cũng đáp lời: "Đúng vậy, ca ca, ta cũng ở đây, không có vấn đề gì đâu."
"Trong trấn Kính Hồ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện, sợ là An An không thích xử lý những chuyện này đâu."
Hắn ta vừa nói như vậy, Cố Thẩm Diệp lại càng không vui.
Dù sao trước đó lúc tận thế, chính là vì hắn ta trầm mê làm việc trong căn cứ nên mới để đám tang thi lợi dụng sơ hở đưa Nhiên Nhiên tới thế giới này.
Cố An Nhiên cười híp mắt nhìn về phía Dạ Tu Mặc nói: "Cũng không có chuyện của chàng đâu, đợi lát nữa cùng nhau xuống núi xong thì chàng ngoan ngoãn trở về thành Mặc An làm chức thành chủ của chàng đi, chàng đột nhiên biến mất lâu như vậy, công việc sợ là đã chồng chất như núi rồi."
Nghe Cố An Nhiên nói vậy, Dạ Tu Mặc vốn còn đang tươi cười, lúc này lập tức sụp đổ.
Hắn ta không vui chút nào...
Cố An Nhiên nhìn hai nam nhân nói: "Hai người có thể cho ta một chút tự do không? Nơi này không phải như chỗ trước kia của chúng ta, chuyện nguy hiểm hơn nữa cũng không gì quá to tát, hơn nữa lần này có lẽ chúng ta sẽ không đến nơi đông người, ta có thể ứng phó được."
Thật ra, Cố An Nhiên sao lại để người khác vào sinh ra tử trên đường chạy nạn, Đại Cường và Cố Thẩm Diệp đã nói không ít lần.
Quả thật có rất ít uy hiếp đến nàng, hơn nữa trấn Kính Hồ hiện giờ quả thật có chút...
"Quên đi, không sao, muội muội còn có không gian, dù thế nào cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng."
"Hơn nữa tiểu tử Dạ gia kia còn lưu lại một vệt tỉnh thần lực trên người muội muội, theo vet tinh thần lực kia, ta có thể tìm được vị trí chuẩn xác nhất của muội muội."
"Được rồi! Vậy muội tự chú ý an toàn" Cố Thẩm Diệp dường như đã hạ quyết tâm, buồn bực đáp.
Sau đó lấy ra một túi lớn tinh thạch cấp cao đưa cho Cố An Nhiên: "Cái này muội phải cất kỹ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào." "Được." Cố An Nhiên không chút khách sáo nhận lấy tinh thạch ca ca đưa.
Đoàn người cùng nhau xuống núi, đi về phía thành Mặc An trong vài ngày.
Bởi vì đi đường vòng đến Viên Châu phải đi qua thành Mặc An.
Ngày Cố An Nhiên rời khỏi thành Mặc An, Dạ Tu Mặc cũng đưa cho nàng một túi tinh thạch, còn có một con dao găm giống như thủy tinh.
"Dạ Tu Mặc, đây là cái gì?"
"Đây là chủy thủ đối phó dị năng giả, dị năng giả nếu bị chủy thủ này làm bị thương, dị năng sẽ bị áp chế." Dạ Tu Mặc giải thích.
Cố An Nhiên thầm nghĩ, dao găm này cũng giống như xiêng xích trói buộc kia.
"ý chàng là nơi này còn có dị năng giả khác sao?" Nàng hỏi.
Dạ Tu Mặc mím môi: "Nếu đám tang thi kia có thể đưa nàng và ca ca tới đây, tất nhiên cũng có thể đưa người khác tới, phòng trước khỏi hoal"
"Nếu thật sự gặp nguy hiểm, cũng không cần sợ, nhớ dùng tinh thần lực báo cho ta biết là được."
"Ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất, chạy tới cứu nàng!"
Cố An Nhiên giật giật khóe miệng nói: "Chúng ta không có tâm linh tương thông, ta không thông báo duoc.…
Dạ Tu Mặc khẽ vuốt tóc Cố An Nhiên: "Ta có đánh dấu tinh thần lực trên người nàng rồi, cho nên nàng chỉ cần chủ động câu thông với tinh thần lực kia, ta có thể biết."
Dạ Tu Mặc nói xong, Cố An Nhiên điều động tỉnh thần lực của mình, quả nhiên phát hiện ra xúc tu tỉnh thần lực không thuộc về mình!
Khá lắm, đây chính là công năng của dị năng hệ tinh thần cấp cao sao? Còn có chức năng định vị từ xa?
"Dạ Tu Mặc, đây là chuyện mà dị năng hệ tỉnh thần cấp cao nhất có thể làm được sao?" Cố An Nhiên hỏi.
"Không phải." Dạ Tu Mặc cực kỳ chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận