Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 554: Tiên Rất Tự Do, Đã Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (3) Lúc này Đào phu nhân mới hài lòng nói: "Thế

Chương 554: Tiên Rất Tự Do, Đã Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (3) Lúc này Đào phu nhân mới hài lòng nói: "ThếChương 554: Tiên Rất Tự Do, Đã Không Còn Thuộc Về Nàng Nữa (3) Lúc này Đào phu nhân mới hài lòng nói: "Thế
này còn được, chúng ta phải có quan hệ tốt với thành chủ và phó thành chủ."
"Hiện nay có nhiều người trong thành này, khắp nơi đều là cơ hội kiếm tiền, chỉ xem thành chủ đưa cơ hội này cho ai thôi."
Đào Vọng Đường nói: "Được rồi, đương nhiên ta biết cái lý lẽ này, ta keo kiệt lúc nào chứ?”
C6 An Nhiên được nô bộc của Đào Vọng Đường dẫn đi đến phủ thành chủ.
Phủ thành chủ được xây ở ngay chính giữa hình chữ 3X, xây theo phong cách cổ xưa, vô cùng nguy nga, diện tích cũng rộng lớn.
Xung quanh bên ngoài phủ thành chủ, là nơi mà thành Kính Hồ phồn hoa nhất, đủ các loại cửa hàng mọc lên.
Chỉ có điều bên trong tạm thời vẫn chưa có thương gia.
Cố Thẩm Diệp biết muội muội của bản thân trở về rồi, vứt bỏ một đám người đang trao đổi về công việc các hạng mục, chạy như bay đến trước cửa của phủ thành chủ đích thân nghênh đón nàng.
"Nhiên Nhiên, cuối cùng muội cũng trở về rồi, nếu còn không về, chắc ta sẽ đích thân di tìm muội mất."
Cố An Nhiên cười nhẹ một cái: "Không chỉ trở vê, muội còn kiếm được không ít ngân lượng."
“Trong tay không có bao nhiêu ngân lượng, lại phải chống đỡ một nơi lớn như thế này, rất gian nan nhỉ"
Cố Thẩm Diệp nói: "Mấy nhà khu người giàu bán đi một phần tiên, nhưng mà quả thực như muối bỏ biển."
"Thành Kính Hồ có thể phát triển thành quy mô như bây giờ, đã tiêu tốn hơn một trăm vạn ngân lượng, nếu như làm xong hết tất cả, còn cần không ít ngân lượng."
"Nhưng mà muội yên tâm, ca ca sẽ nghĩ cách."
Cố An Nhiên cười nói: "Ta ra ngoài một chuyến, kiếm được khoảng gần hai trăm vạn ngân lượng."
"Nghe người ta nói ca ca đi vay tiền của mấy phú thương đó, vẫn nên đi trả lại tiền cho bọn họ trước đi, nếu không thương nghiệp của thành Kính Hồ không phát triển lên được."
Cố Thẩm Diệp nở nụ cười cưng chiều: "Ừm, nghe muội hết."
Trong lòng Cố An Nhiên yếu ớt thở phào một hơi, ngân lượng trong tay nàng tự do rồi, không còn thuộc về nàng nữa. Cố Thẩm Diệp nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của Cố An Nhiên đang đau lòng về tiên, không nhịn được cười.
Hắn ta nắm lấy cổ tay áo của Cố An Nhiên, rồi nhìn về phía Đại Cường và A Từ đi đằng sau nàng nói: "Được rồi, đi đường lâu như này chắc hẳn mọi người cũng cảm thấy mệt rồi."
"Tiến vào phủ Thành Chủ dạo quanh một chút, ta biết muội thích ăn uống, nên đã thu nhận một đầu bếp tay nghề không tệ ở phủ Thành Chủ, chút nữa muội nếm thử món ăn hắn ta làm, xem có hợp khẩu vị hay không?"
"Nếu như, muội không thích những món ăn của hắn ta làm, ta sẽ lại tìm một số đầu bếp khác đến nấu cho muội."
Cố An Nhiên xua tay nói: "Chuyện này không cần gấp gáp, cứ bình thường là được rồi."
Cố Thẩm Diệp đặt sản phẩm trong tay xuống, đem Đại Cường và A Từ đi dạo quanh một vòng trong phủ Thành Chủ.
Đại Cường bỗng trở nên có chút sốt ruột nói: " Đại ca, An Nhiên cô nương, ta có thể quay trở về Kính Hồ trước được không?"
"Cái này không phải là do Mạc Nương đang mang thai, ta muốn quay về xem nàng ấy và đứa bé, hơn nữa, Thúy Hoa cũng phải đi gặp chị dâu."
Cố An Nhiên nhìn thấy dáng vẻ như này của Đại Cường, thấu tình đạt lý nói: "Được, ngươi quay về trước đi, ta để trong tay nải của ngươi rất nhiều điểm tâm, ngươi cũng cầm cả chúng quay trở về đi"
Cố Thẩm Diệp lại nói: " Ngươi muốn quay trở về ta sẽ sắp xếp người dẫn ngươi đi, bọn họ đã thay đổi địa điểm sống rồi."
Nói xong, nhìn về hướng quản gia của phủ Thành Chủ nói: " Lâm quản gia, ngươi đưa Đại Cường đệ trở về nhà hắn ta đi."
"Vâng, đại nhân." Quản gia cung kính đáp.
Đại Cường nhận lấy tay nải mà Cố An Nhiên đã chuẩn bị, tay còn lại nắm tay Thúy Hoa, theo sau lưng Lâm quản gia.
Đợi sau khi người đi rồi, Cố An Nhiên mới hỏi: "Bọn họ như thế nào lại chuyển ra ngoài rồi? Bên trong Kính Hồ không phải là rất tốt sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận